Quyển 2 - Chương 27

Thrus dường như hơi bất ngờ trước hành động của anh: "Là... mua cho tôi sao?"

"Ừ. Cậu thích màu này không? Nếu cậu thích thì bộ của Or tôi sẽ chọn màu trắng, cậu ấy khá hợp với màu đó."

Lạc Tái đang bận xem nhãn mác, hoàn toàn không chú ý đến việc sau khi nghe câu trả lời của anh, gương mặt điển trai vì đứng ngược sáng trông khá u tối và lạnh lùng của chàng trai bỗng chốc dịu dàng đến lạ thường, ngọn lửa nhảy múa trong đáy mắt cũng trở nên rực rỡ hơn.

Là món quà được mua riêng cho cậu...

Thrus vô cùng bất ngờ.

Là một thành viên của gia tộc Phorcydes (thần thoại Hy Lạp) khá nổi tiếng ở địa ngục, chó săn Địa ngục hai đầu Orthrus đương nhiên thường xuyên nhận được quà, chẳng hạn như mô hình thuyền làm bằng đầu lâu vàng, loài cây có con mắt to tròn chọc vào sẽ chảy nước mắt, đại loại vậy. Họ thậm chí còn nhận được một bức tranh chứa hàng trăm oán linh, nghe nói là do chính tay Satan vẽ.

Nhưng họ chưa bao giờ nhận được hai phần quà cùng một lúc.

Không phải là họ tham lam muốn thêm một phần, mà là vì chưa bao giờ có ai chú ý đến việc hai đầu của chó Địa ngục Orthrus thực ra có sở thích khác nhau.

Ví dụ như mô hình thuyền làm bằng đầu lâu, cậu rất thích nó, nhưng Or lại thấy chẳng có gì thú vị. Bức tranh kia thì ngược lại, Or coi những lời nguyền rủa của đám oán linh mỗi đêm như tiếng hát ru ngủ, còn cậu thì thấy chúng rất ồn ào.

Thanh niên lúng túng muốn nói lời cảm ơn nhưng mãi không thốt nên lời, giống như một chú chó lớn được vuốt ve, mặc dù trên mặt vẫn giữ vẻ kiêu ngạo, nhưng cái đuôi đã bán đứng nó bằng cách vẫy mạnh.

Đang chọn đồ, Lạc Tái bỗng nghe thấy một giọng nói bên cạnh: "Màu này đẹp đấy chứ! Cậu thấy sao?"

Giọng nói đó êm tai như giọng ca chính của dàn hợp xướng vậy. Lạc Tái theo bản năng liếc nhìn sang, thấy hai người đàn ông cao lớn, người hỏi là một quý ông có mái tóc vàng dài, góc nghiêng tuấn tú dưới ánh đèn như được phủ một lớp hào quang vàng, giống như người mẫu bước ra từ quảng cáo.

Hắn đang cầm một chiếc áo khoác màu đỏ hỏi ý kiến người thanh niên tóc đen ngắn bên cạnh.

Người thanh niên tóc đen ngắn có vẻ kiệm lời, chiếc áo khoác đen đứng cổ ôm sát người khiến cậu ta trông như một giáo sĩ, mang vẻ thánh thiện và trang nghiêm, ngay cả khi không cầm kinh thánh trên tay, khí chất của một thần sứ cũng đủ khiến các tín chúng quỳ xuống thành tâm cầu khấn.

Cảnh tượng này trông thế nào cũng như hai người bạn hẹn nhau đi mua sắm, chẳng có gì không ổn, vấn đề là ở chiếc áo anh ta đang cầm trên tay...

Có lẽ nhà thiết kế muốn chiều lòng một số khách hàng thích phong cách Trung Quốc nên đã thêm vào các yếu tố Trung Hoa vào mẫu áo của mình.

Dùng vải màu đỏ tượng trưng cho may mắn thì về cơ bản là không có vấn đề gì, sử dụng kiểu hoa văn hình tròn thường thấy trong vải gấm thêu của Đường trang làm họa tiết cũng rất truyền thống.

Nhưng vấn đề là chữ bên trong hình tròn đó, nếu anh không nhìn nhầm, trong vòng tròn lớn là một chữ Hán được viết rất đẹp –

Đậu! Đó là chữ "Dũng" phải không?!

Điều đáng nói hơn là, ở phía sau áo cũng có một chữ "Dũng" được phóng to rõ ràng với một vòng tròn mực đen bao quanh!!

Người đàn ông tóc vàng rõ ràng rất thích chiếc áo khoác này: "Kiểu dáng này lần trước tôi thấy khách từ Trung Quốc đến mặc, rất có khí chất! Cậu không thấy dùng làm quà Giáng sinh rất hợp sao?"

"Cũng được." Người đàn ông trông giống linh mục gật đầu tán thành.

Lạc Tái đứng cạnh suýt chút nữa phát điên, thật muốn xông lên hét vào mặt hắn, lãnh đạo nước tôi mặc Đường trang chứ không phải áo khoác kiểu này! Họa tiết hình tròn trên đó là chữ "Phúc, Lộc, Thọ, Hỷ" chứ không phải có chữ "Dũng" trước ngực nhìn không khác gì kiểu áo lính nhà Thanh!!

Bác sĩ Lạc không biết làm cách nào để ngăn cản hai người đàn ông yêu thích phong cách Trung Quốc này nữa. Chắc hẳn nhà thiết kế đã xem qua bộ phim truyền hình cung đấu đang rất hot ở Trung Quốc gần đây? Chắc chắn là xem bản lậu không có phụ đề tiếng Anh...

Nhận được sự đồng ý của đối phương, người đàn ông tóc vàng rất vui mừng, cầm một chiếc áo khoác màu xanh dương tương tự đưa qua: "Hay cậu cũng chọn một chiếc đi? Làm quà Giáng sinh là tuyệt nhất!"