Chương 25: Xuyên vào truyện tổng tài (26)

Tuy nhiên, để tránh Tiêu Lệ bị lợi dụng, Vi Vi vẫn quyết định sẽ đi theo hắn trong một thời gian tới.

"Tiêu Lệ, gần đây ở nhà hơi chán rồi, chức vụ trợ lý tổng giám đốc còn trống không?"

"Đương nhiên rồi, đó là vị trí được thiết lập riêng cho em, nó vẫn luôn chờ đợi em trở lại, và anh cũng vậy." Nghĩ đến việc Vi Vi sẵn sàng bỏ lại con gái hai tuổi và con trai vừa mới sinh, Tiêu Lệ cười đầy dịu dàng và ngọt ngào.

"Quả nhiên, mình mới là tình yêu lớn nhất của Vi Vi. Cái gì mà mẹ có con rồi sẽ ghét bỏ chồng, toàn là lừa người thôi." Mấy năm nay lòng hắn cứ lo lắng giờ bỗng nhiên nhẹ nhõm hẳn.

Nói chuyện một lát, Tiêu Lệ lại tiếp tục làm việc. Dù nói là nghiên cứu công nghệ thực tế ảo, nhưng nói trắng ra vẫn là một lập trình viên viết code, mà lập trình viên thì làm gì có công việc nào nhẹ nhàng? May mà Tiêu Lệ không có gen hói đầu, nếu không đã địa trung hải từ lâu rồi.

Thầm mừng rỡ một lát, Vi Vi chiêm ngưỡng mái tóc đen dày và khuôn mặt tuấn tú của chồng, rồi quyết định làm gì đó.

Vi Vi nắm bàn tay trái lại, gõ nhẹ vào bàn tay phải, sau đó tạo một nhật ký quan sát. Hàng ngày cô sẽ thu thập hành vi của nữ chính và phân tích, xem mọi chuyện là do cô ta đã lên kế hoạch từ lâu hay là sự sắp đặt của số phận.

Nghĩ là làm, Vi Vi trực tiếp đi ra ngoài.

Vừa dùng khóe mắt thưởng thức biểu cảm và hành động đáng yêu của vợ, vừa gõ code, Tiêu Lệ đang mừng thầm vì mình có khả năng nhất tâm nhị dụng. Không ngờ, vợ lại không nói một tiếng nào mà cứ thế đi mất, vợ tôi to lớn thế kia đâu rồi!

Tiêu Lệ nhìn bóng lưng vợ, rồi lại nhìn công việc trong tay. Là nên đuổi theo việc hay đuổi theo vợ đây?

Ừm, đã đến lúc tăng lương cho bộ phận nghiên cứu rồi. Tiềm năng của con người là vô hạn, phải học cách buông tay họ mới có thể bay cao, hãy cổ vũ và tiếp sức cho họ! Hắn vứt công việc lại đó và đuổi theo vợ.

Nếu bộ phận nghiên cứu biết sếp của mình lại nói bỏ việc là bỏ việc, còn lấy lý do để họ bay thì chắc họ sẽ khóc thét lên mất. Vốn dĩ đã không có thời gian để theo đuổi vợ rồi, nếu tóc mà cứ rụng nữa thì càng chẳng ai muốn.

Vi Vi lén lút đi vào khu vực làm việc của nữ chính, tìm một chỗ khuất để ngồi xuống, nhìn về phía nữ chính. Cô hoàn toàn không hề nhận ra có một người đang đi theo phía sau, chỉ cảm thấy tiếng gõ bàn phím trong phòng đột nhiên lớn hơn.

Cả văn phòng nhìn thấy hai vợ chồng vào trước sau, không biết hai người đang chơi trò gì mới lạ nên không ai dám lên tiếng, tất cả đều vội vàng gõ bàn phím loạn xạ, giả vờ như đang bận rộn. Tuyệt đối không thể để vợ chồng Tổng giám đốc nghĩ mình đang câu giờ.

"Ôi, Tống Khinh Nhu không có ở văn phòng à?" Vi Vi kéo một nhân viên bên cạnh, lại là Chu Đồng, người mà cô khá quen thuộc.

"Cô ấy đi tiêu hủy tài liệu cũ rồi. Haizz, tài liệu khách hàng mà tôi vừa mới đàm phán xong đâu mất tiêu rồi?" Tiếng nói lớn đột ngột làm Vi Vi giật mình.