Lục Thắng đưa tay mở nắp thùng gỗ ra, một mùi thuốc sộc thẳng vào mũi của cậu, khẽ đưa tay vẫy đi vài hạt bụi bay lên không trung, Lục Thắng đưa mắt nhìn vào bên trong. Không khí bỗng trở nên căng thẳng hẳn đi khi thứ Lục Thắng nhìn thấy là bột chất nổ, thứ mà Lục Thắng đã nghi ngờ ngay từ khi bước vào đây, bởi vì mùi thuốc nổ này rất đặc trưng. Vài tiếng tít tít vang lên, đôi tai nhạy cảm của Lục Thắng trong không gian im ắng này cũng đủ để nghe thấy. Lục Thắng đeo găng tay vào, đưa tay gạt đi lớp bột trên bề mặt rồi nhìn xuống dưới đáy hộp.
"Chết tiệt!"
Buông ra một câu chửi thề, thứ mà cậu nhìn thấy là đồng hồ hẹn giờ, hơn nữa chỉ còn 15 phút, Lục Thắng bỗng bật dậy, gấp gáp chạy đi mò thêm một vài thùng nữa, vậy mà thùng nào cũng có cả. Lục Thắng nghiến chặt răng, số lượng lớn thế này, là tổ chức nào dám trà trộn đặt nó vào đây, nếu như là tổ chức lớn thì chỉ có khả năng là Assassin hoặc Danes, nếu như vậy thì bây giờ có lẽ họ đã bắt đầu tháo chạy rồi đi.
Lục Thắng nhanh chóng chạy đến cửa hầm, bật thiết bị kết nối đến Lâm Đăng và Trương Tử.
"Lâm Đăng, Trương Tử, tầng hầm có thuốc nổ!"
Lục Thắng vừa cất tiếng thì trước mặt đã có một người xuất hiện, là người trò chuyện cùng Kit lúc nãy, hắn ta vậy mà có thể nhanh chóng tập kích cậu, đứng trước mặt một tay giật đi thiết bị tai nghe trên người Lục Thắng, sợi dây thiết bị bị hắn kéo đứt làm đôi, tín hiệu cũng vì thế mà mất đi. Lục Thắng thầm chửi thề trong lòng, đưa tay muốn đánh người trước mặt nhưng lại bất giác bị choáng tiếp. Cơn đau đầu bủa vây lấy Lục Thắng, cậu cố gắng lắc đầu cho mình tỉnh táo, nhưng cuối cùng vẫn không thể, ánh mắt cậu dần dần khép lại, Lục Thắng khuỵa xuống sàn nhà rồi ngất đi, thuốc khi nãy hít phải đã có tác dụng rồi.
Người con trai trước mặt vẫn thần thần bí bí, hắn lấy ra một khẩu súng rồi nhẹ nhàng lên nòng, ánh mắt sắc lạnh hướng mũi súng về phía cậu, người đang nằm bất động trên sàn. Ngón tay hắn đang bóp nhẹ vào cò súng thì đột nhiên dừng lại, hắn ta tiến đến kéo cậu vào trong căn phòng, đặt Lục Thắng giữa những thùng hàng.
"Lục Thắng, tôi tha cậu một viên đạn, nhưng mà cậu sẵn sàng bị nổ chết đi."
Hắn ta tự tin nói, sau đó quay lưng rồi rời khỏi. Khoá cánh cửa tầng hầm lại, hắn ta xem như chưa có chuyện gì xảy ra mà biến mất. Tiếng tít tít của đồng hồ thời gian vẫn đang vang lên, những con số hiển thị trên máy đếm giờ dần ít lại, nhưng Lục Thắng thì vẫn không hề tỉnh lại hay cử động, cậu vẫn nằm im giữa những thứ thuốc bụi bặm kia.
…
Người đứng sau tất cả đống thuốc nổ này là Assassin, lần này Kit được mời đến đây, mục tiêu của hắn chỉ có một, là muốn trừ khử hết những tổ chức mafia khét tiếng trong một vụ nổ, tuy nhiên lần này có thể ông ta phải đánh cược rất nhiều, vì nếu xảy ra sai sót hay dấu vết thì rất có thể tổ chức của mình sẽ gặp nguy. Tuy nhiên Kit vẫn lựa chọn nhấn chìm con tàu này, bây giờ lão ta đã bắt đầu cho tàu cứu hộ của mình đứng chực chờ sẵn, chỉ cần chờ đến khi tầng hầm bị nổ, ông ta đứng ở tầng thượng cũng có thể diễn một màn nạn nhân, rồi nhanh chóng tẩu thoát, đó là toàn bộ kế hoạch của ông ta. Hơn nữa, lần này lên thuyền, Kit cũng biết là Tần gia có dẫn theo Lục Thắng, một mũi tên trúng hai đích, ông ta dại gì không thực hiện, vừa trừ khử được các mối đe dọa đến sự lớn mạnh của tổ chức vừa trừ khử được Lục Thắng.
Kit hiện tại đang ngồi trong phòng, tay cầm The Cullinan ngắm nghía. Lúc nãy Lục Thắng bỏ chạy đã đánh rơi viên kim cương này, Kit nở một nụ cười, món quà bất ngờ này ông ta rất thích, bởi vì viên kim cương này sẽ mang lại tác dụng lớn cho ông ta trong tương lai. Đến khi người con trai bí ẩn kia quay trở lại, Kit cùng Kan bắt đầu đứng dậy rời khỏi phòng rồi đi lên tầng thượng của du thuyền. Đường đi xuất hiện Lâm Đăng và Trương Tử lướt ngang, bọn họ đang rất gấp gáp, có lẽ là đã phát hiện điều gì đó. Kit ngầm ra lệnh cho đám thuộc hạ mình âm thầm giữ chân Lâm Đăng và Trương Tử, ngăn cản hai người càng lâu tìm được Lục Thắng càng tốt, đưa tay nhìn đồng hồ, ba phút cuối cùng này, ông ta sẽ cầu nguyện cho toàn bộ du thuyền này.
…
Các tổ chức trong tàu dần hỗn loạn khi nghe được thông tin Danes thông báo mọi người rời tàu khẩn cấp vì có thuốc nổ. Thực chất với một sự kiện lớn như thế này thì việc di tản người rất có khả năng, bởi vì các tổ chức mafia đều có kinh nghiệm thoát thân, cũng sẽ chuẩn bị cứu hộ cấp tốc chờ sẵn, nên khi có thông báo của Danes, tất cả đều lên tàu cứu hộ mà rời khỏi. Kit cũng là thuộc trong đám người đó, đã có sẵn tàu hỗ trợ, Danes cũng đã thả ra một loạt thuyền nhỏ.
Khung cảnh tất cả mọi người nhanh chóng rời khỏi tàu phơi bày trước mặt, duy chỉ có một vài người lại muốn lao xuống tầng hầm tìm người. Tần Vân Tư ngay sau khi nghe Lâm Đăng và Trương Tử bảo có thuốc nổ, em nhanh chóng chạy đến báo tình hình cho Tần Chung và Tần Phong, Đan Diệc cũng có mặt ngay tại đó nên biết được sự việc, anh đưa ra thông báo khẩn cấp.
"Lục Thắng đâu?"
Tần Phong cất tiếng hỏi Tần Vân Tư, ánh mắt hắn đã bắt đầu sắc lạnh lại, bởi vì từ chính miệng Tần Vân Tư hắn nghe được Lục Thắng là người báo tin này.
"Có lẽ anh ấy đang ở tầng hầm."
Tần Phong chỉ nghe đến đây đã nhanh chóng lao đi, hắn bây giờ chỉ cần biết là cậu ở đâu, cậu phải xuất hiện trước mặt hắn. Tần Chung nghe xong tình hình cũng bắt đầu chạy xuống tìm Lâm Đăng, còn Tần Vân Tư đương nhiên cũng là chạy đi tìm người, nhưng hiện tại trong đầu em hiện lên hai bóng hình, em không biết bản thân mình chạy đi vì lo lắng cho ai.
…
Trở lại với thực tại, mọi người đã dần rời khỏi du thuyền, Đan Diệc sau khi ổn thoả mọi chuyện nhanh chóng quay sang tìm Tần Chung và Tần Phong, lô nguyên liệu kia cần phải di tản ngay lập tức, nhưng ba phút là không đủ, tuy nhiên khi Đan Diệc bước xuống hầm nguyên liệu, tất cả đều đã biến mất. Đan Diệc thầm chửi thề một câu, đó là lô nguyên liệu đặc chế riêng cho Tần gia, vậy mà có người nhắm đến nó.
Tần Chung bỏ chạy đi tìm Lâm Đăng thì gặp Lâm Đăng cùng Trương Tử đang đánh nhau với một đám người, hắn không nhanh không chậm rút khẩu súng trong tay mình ra, khung cảnh lộn xộn trước mặt khiến hắn không dám bắn, hắn sợ lỡ bắn trúng người của mình.
Tần Chung cầm súng trên tay, ánh mắt tràn đầy lửa giận vội vàng tiến đến bên cạnh Lâm Đăng. Lâm Đăng đang vất vả vật lộn với đám người cản đường này, bản thân anh sắp bị một tên cầm gậy đánh vào sau lưng, cũng may Tần Chung đã kịp thời cho hắn ta một đạp, sau đó là một viên đạn tiễn về trời.
Lâm Đăng nhìn thấy người vừa xuất hiện trước mặt mình, không hiểu sao bây giờ càng cảm thấy an tâm, nhưng điều quan trọng bây giờ là tìm Lục Thắng.
"Tần Chung, Tần Vân Tư đâu?"
Trương Tử cất tiếng hỏi, vốn dĩ tưởng Tần Vân Tư sẽ chạy theo mình, khi hắn quay lại đã thấy em biến mất, hơn nữa nếu lúc Tần Chung đến đây đáng nhẽ ra Tần Vân Tư sẽ phải chạy theo, bởi vì Tần Vân Tư thường ngày hợp Tần Chung hơn là Tần Phong, vậy mà giờ đây Tần Vân Tư lại không có mặt.
"Hầm thuốc nổ, chết tiệt!"
Trương Tử thầm chửi thề một câu, một người đang nguy hiểm không biết tung tích thế nào, còn một người thì lại muốn lao mình vào nguy hiểm, những lúc như thế này tưởng chừng Tần Chung và Tần Phong đã bắt Tần Vân Tư trở về trước rồi, vậy mà hai bọn hắn lại vô tình không để ý đến cả em trai mà cả hai cưng chiều hết nấc, bọn hắn rốt cuộc là đang nghĩ đến gì. Trương Tử nhanh chóng chạy xuống tầng hầm, Tần Chung và Lâm Đăng chạy theo sau.