Chương 15: Thỏa thuận

Lục Thắng cuối cùng không thể chống cự được trước sức mạnh của hai người đô con trước mặt, cậu bị Akan bóp miệng rồi nhét thẳng viên thuốc vào trong ép cậu nuốt xuống. Viên thuốc đi vào trong cơ thể Lục Thắng, không có bất kỳ cảm giác đau đớn gì cả, nhưng câu nói mà Tần Phong cất lên khiến cậu lập tức rùng mình.

"Viên thuốc đó là thuốc độc, mỗi tháng đều phải uống một viên, nếu không cơ thể của cậu ta sẽ bị hủy hoại dần cho đến chết. Nếu muốn cậu ta sống, cả ba đều phải làm việc cho Thiên Tần, đối với việc ba cậu là sát thủ, quyền lợi sẽ không hề kém cạnh ai, các cậu có thể suy nghĩ."

Lâm Đăng và Trương Tử sau khi nghe xong câu nói của Tần Phong, cả hai đều kinh hãi không khác gì Lục Thắng, bọn hắn muốn dùng tính mạng của Lục Thắng để ép buộc hai người còn lại, tính mạng của Lục Thắng cũng giống như tính mạng của chính Lâm Đăng và Trương Tử vậy, bọn họ không thể để cho Lục Thắng gặp nguy hiểm được. Hơn nữa, cả ba đều yêu mạng sống của mình, đặc biệt là Lục Thắng, cậu có thể gϊếŧ người khác nhưng mạng sống của cậu không ai được phép lấy, Lục Thắng rất yêu tính mạng của mình.

"Assassin có vẻ đang truy lùng các cậu nhỉ? Nếu các cậu làm việc cho chúng tôi, thì nửa sợi tóc của các cậu Assassin cũng không thể đυ.ng vào, suy nghĩ đi, đôi bên cùng có lợi, tôi không ép buộc các cậu, nhưng quyền lựa chọn là ở các cậu."

Tần Chung nãy giờ im lặng đột nhiên lên tiếng, người của tổ chức Thiên Tần sẽ không bao giờ chịu thiệt thòi khi cạnh tranh với các tổ chức khác, nếu có người dám đυ.ng đến người của Thiên Tần, tất nhiên tổ chức của họ sẽ xử lý đám người không biết điều kia.

"Được thôi, nhưng chúng tôi có điều kiện."

Lâm Đăng cất tiếng, đối với lời nói của Lâm Đăng, Lục Thắng và Trương Tử đều thuận ý, bọn họ luôn có suy nghĩ giống nhau, cho nên lần này để Lâm Đăng nói thay hai người kia là được.

"Chúng tôi sẽ làm việc cho các người, nhưng với danh nghĩa là cộng tác, chúng tôi sẽ không phục tùng bất cứ ai. Một điều nữa, quyền lực của chúng tôi phải ngang bằng với hai người kia."

Lâm Đăng cất tiếng nói, muốn bọn họ làm thuộc hạ cho Thiên Tần, bọn họ không làm, nếu như mang nghĩa cộng tác, bọn họ có thể tự quyết định hành động của mình, giống như là làm đối tác hai bên cùng có lợi. Ở Assassin cả ba đều như vậy, không ai có thể sai khiến hay kiểm soát quá nhiều hành động của họ. Lâm Đăng nhìn về phía Alan và Akan, hai người có quyền lực lớn nhất sau Tần Chung, Tần Phong và Tần Vân Tư, muốn bọn họ làm sát thủ cho tổ chức, bọn họ nhất định không đứng dưới ai, chỉ có đứng ngang bằng.

"Được."

Tần Chung đối với việc này không ngờ ba người lại chấp thuận nhanh đến vậy. Tần Phong và Tần Vân Tư không có ý kiến gì, việc thu phục bộ ba sát thủ về làm việc cho tổ chức chỉ mang mục đích để họ có thể trừ khử những kẻ ngáng đường Thiên Tần đang có mục đích lấn địa bàn sang châu Mỹ, họ đang muốn thâu tóm toàn bộ trời Âu đất Mỹ chứ không phải chỉ mình châu Á nữa.

"Trước hết, thả em của tôi ra."

Lâm Đăng nhìn về phía Lục Thắng đang bị trói, Akan cởi trói cho Lục Thắng ngay sau đó. Cuộc thương lượng thành công, Lâm Đăng, Lục Thắng và Trương Tử quay trở lại con đường cũ của mình, làm sát thủ cho tổ chức mafia đỉnh cao quyền lực nhất châu Á, băng Thiên Tần thuộc Tần gia. Ngay hôm đó, bọn họ được đám thuộc hạ chuyển đồ đến biệt phủ của Tần gia, được chuẩn bị phòng ở. Ba người chính thức ở lại Thiên Tần, sống một cuộc sống mới, không biết nguy hiểm hay ra sao, nhưng đã dấn thân vào thì bọn họ đã chấp nhận với điều này.



Cuộc sống của ba người không có sự thay đổi gì lớn ngoài việc ngày ngày phải đi huấn luyện cùng đám thuộc hạ trong tổ chức. Nhưng những cuộc huấn luyện này đơn điệu đến mức cả Lâm Đăng, Lục Thắng và Trương Tử chán nản không muốn tập, ngoại trừ khi đối đầu tập luyện với Alan và Akan mới có được chút hứng thú. Kể từ hôm thương lượng kia thì Tần Chung, Tần Phong và Tần Vân Tư cũng không có xuất hiện nhiều, giống như là bốc hơi khỏi nơi này vậy. Tần Chung đến công ty làm việc, Tần Phong thì bí ẩn mất tích trong phòng làm việc của hắn, còn Tần Vân Tư thì cắm mặt ở phòng bảo mật, mỗi người một cuộc sống không ai chạm vào ai.

Gặp nhau nhiều nhất có lẽ là Trương Tử và Tần Vân Tư, từ khi Trương Tử đến sống ở đây, Tần Vân Tư lúc nào cũng cảm thấy mình như bị hắn làm phiền kiếm chuyện vậy. Cậu đã từng đánh nhau với hắn vài lần ngay trong căn cứ, Trương Tử cùng Tần Vân Tư dường như làm náo động cả khu. Nhưng có một sự thật rằng chưa lần nào Tần Vân Tư có thể đánh thắng Trương Tử, cậu muốn bẻ gãy tay hắn nhưng trước khi kịp chạm vào người hắn đã bị hắn khống chế không thể đánh tiếp. Hôm nay Tần Vân Tư tiếp tục cắm mặt ở trong phòng bảo mật của mình, anh trai của cậu sắp có một cuộc giao dịch quan trọng, cho nên Tần Vân Tư cần phải đảm bảo hết thông tin cho anh mình.

Tần Vân Tư phát hiện có một sự việc khiến cậu đau đầu, hệ thống hôm nay của cậu dường như có vấn đề, Tần Vân Tư cố gắng sửa đổi dữ liệu mãi nhưng vẫn không thể khôi phục, dường như đường truyền tín hiệu của hệ thống dần trở nên yếu đi khiến cậu không tra được thông tin của cuộc giao dịch sắp tới.

Trương Tử đang ngồi trong phòng của mình bấm máy tính, hắn muốn kiểm tra xem hệ thống ở đây hoạt động như thế nào. Từ khi vào Tần gia, hắn đôi khi cũng giúp Tần Vân Tư hỗ trợ phần bảo mật. Gõ máy tính một hồi hắn dường như cũng phát hiện ra một vài vấn đề của hệ thống bảo mật này, có một loại virus lạ xâm nhập ngăn chặn tín hiệu truyền đến. Trương Tử nhắn tin cho Tần Vân Tư, hỏi thử xem có vấn đề gì ở phòng bảo mật không, Tần Vân Tư nhìn thấy dòng tin nhắn của Trương Tử, cậu đành phải nhắn tin trả lời cầu cứu hắn, dù gì căn phòng này Trương Tử cũng từng ghé qua vài lần từ khi vào Thiên Tần.

Sau khi đọc tin nhắn của Tần Vân Tư xong, Trương Tử đứng dậy đi đến phòng bảo mật,hắn mở cửa ra đã thấy Tần Vân Tư chăm chú nhìn vào màn hình máy tính.

"Trương Tử, xem thử xem, không truy cập được."

Tần Vân Tư nhìn thấy Trương Tử nhanh chóng cất tiếng gọi hắn, chỉ có những lúc làm việc liên quan đến máy tính và công nghệ bảo mật, hai người mới có thể hòa thuận với nhau như vậy. Trương Tử nhìn vào màn hình hiện chi chít mấy dòng chữ đỏ, hắn ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Tần Vân Tư. Tần Vân Tư đẩy chiếc ghế mình đang ngồi nhích sang một bên, nhường lại bàn phím cho hắn, cậu chăm chú nhìn hắn dùng một vài thủ thuật để tìm hiểu vấn đề, sau một hồi cũng tra ra được vị trí mà virus kia xâm nhập vào.

"Hệ thống có virus nhiễu tín hiệu, có lẽ được hình thành từ lúc trước tôi xâm nhập vào, bây giờ nó đã được xử lý."

"Ò, hiểu rồi."

Tần Vân Tư gật đầu, sau đó quay lại nhìn vào màn hình, cậu gõ vài dòng mật mã, tăng thêm một lớp bảo mật nữa cho hệ thống. Trương Tử nhìn thấy Tần Vân Tư tập trung cũng không nói thêm gì nữa, hắn đứng dậy vừa nhìn đồng hồ vừa cất tiếng.

"Tôi đi đây, lát nữa cùng Lục Thắng ra ngoài mua chút đồ."

Tần Vân Tư không nói gì, ánh mắt vẫn chăm chú tập trung nhìn màn hình trước mặt, cậu đưa tay vẫy vẫy đuổi hắn ra ngoài. Trương Tử ngay sau đó cũng lập tức rời khỏi phòng, trả lại không gian cho thân hình nhỏ kia, hắn vừa đi đến đại sảnh đã gặp ngay Lâm Đăng đang ngồi bấm điện thoại.

"Anh, sao giờ này còn chưa thay đồ?"

"Lát nữa đi, Lục Thắng dù gì cũng chưa xuống, em ấy đang ở trong phòng, nghe nói đang chế tạo được một vũ khí mới."

Lâm Đăng vừa nói vừa xem điện thoại, Trương Tử tiến đến ngồi xuống bên cạnh anh, đưa mắt nhìn vào màn hình của Lâm Đăng thì biết Lâm Đăng sắp tới có hứng thú với điều gì.

"Anh, đó chẳng phải địa bàn của Assassin ư?"

"Đúng vậy, năm nay tổ chức ở địa bàn của Assassin, nhưng với trình độ của chúng ta thì dễ dàng qua mắt được thôi."

Lâm Đăng tự tin lên tiếng, ba người bọn họ thường tham gia một cuộc đấu giá mà ở đó có bán những thông tin mật hoặc vũ khí đắt đỏ với khả năng tấn công dữ dội. Những lần trước đi đấu giá là mua vũ khí về cho mình, nhưng thuộc quyền sở hữu của Assassin, còn lần này lại khác, họ sẽ đi mua vũ khí cho chính họ.

Trương Tử hack được một vài thông tin về vũ khí sẽ được bán ra trong cuộc đấu giá. Có một loại vũ khí rất đặc biệt, nghe nói nó được chế tác với năng lực mạnh gấp mấy lần những vũ khí đã từng bán ra trước đây, nếu như để cho Assassin mua được, ba người bọn họ nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Lần đấu giá này, cho dù là tổ chức ở địa bàn của Assassin, bọn họ cũng phải đi cho bằng được, đó là lý do mà hôm nay Lâm Đăng, Lục Thắng cùng Trương Tử ra ngoài mua đồ, là đồ để có thể trà trộn vào đám đông, cũng chính là lý do mà Lục Thắng mấy ngày nay có hứng thú với việc chế tạo vũ khí mới.

Lâm Đăng đang ngồi nói chuyện với Trương Tử thì bắt gặp Tần Chung ở bên ngoài bước vào nhà, hắn vẫn một nét bình thường như vậy, cả hai từ sau đêm ấy chưa hề có một cuộc trò chuyện nào với nhau, có lẽ cả hai chỉ xem như là tình một đêm. Lâm Đăng đưa ánh mắt nhìn Tần Chung, nụ cười trên môi anh vẫn nở nhưng không hề có chút cảm xúc gì. Tần Chung với biểu cảm lạnh nhạt của mình sau khi nói vài câu gì đó với Alan cũng bỏ đi, hắn đi thẳng một mạch lên trên phòng, không quan tâm đến ai đang có mặt ở gian nhà khách. Lâm Đăng không có thái độ gì nhiều, anh chỉ để lại cho Trương Tử một câu rằng anh lên phòng thay đồ rồi rời đi.