"Thứ bao cỏ xa hoa da^ʍ dật nhà ngươi mà cũng đòi cản đường Ninh Cẩn sư tỷ à!"
"Yêu nữ, chết đi cho khuất mắt!"
Ninh Hi Nguyên vừa mới hé mắt, lưỡi dao găm loáng ánh hàn quang đã kề sát ngay gang tấc.
Đoạt dao, trở tay cắt cổ.
Toàn bộ động tác diễn ra nhanh gọn như nước chảy mây trôi, chỉ trong chớp mắt.
Máu tươi phun tung tóe, vương trên chiếc váy sặc sỡ của Ninh Hi Nguyên, đôi ngươi đen láy của thiếu nữ thoáng vẻ bực dọc.
Nàng xuyên sách rồi.
Nàng xuyên thành thiếu tông chủ của Phù Đồ Tông, một kẻ kiêu căng xa xỉ, không việc ác nào không làm, một nhân vật pháo hôi đoản mệnh chuyên làm nền cho nữ chính được vạn người chiều chuộng, suốt ngày chỉ biết tranh giành nam nhân với nàng ta.
Một kẻ mang tiếng thiên tài nhưng thực chất lại là thứ bao cỏ vô dụng, đến cả tu vi Trúc Cơ cũng chẳng có nổi.
Cả ngày ngoài gϊếŧ người phóng hỏa ra thì chỉ chăm chăm làm ba việc.
Bám đuôi nam chính, hành hạ nhân vật phản diện, gây sự với nữ chính.
Thời điểm nàng xuyên đến, cũng chính là lúc tu vi thật sự của nguyên chủ sắp sửa bại lộ, khiến cả Tu Chân giới người người đòi đánh kẻ đòi gϊếŧ.
Hơn nữa…
Ngay đêm nay, nàng sẽ bị tên vị hôn phu phản diện kia, kẻ đã nhịn hết nổi rồi, dùng loạn đao chém chết.
Ninh Hi Nguyên siết chặt con dao găm, cau mày nhìn hai kẻ đang nằm ngổn ngang trên giường.
Ta không phải… đã gϊếŧ người rồi đấy chứ?
[Cưng ơi, chưa đâu.]
Ánh mắt Ninh Hi Nguyên dừng lại phía sau lớp màn trướng dày đặc, một bóng người áo trắng đang quỳ ở đó.
Thiếu niên vận bạch y, tấm lưng thẳng tắp.
Mái tóc đen tuyền rủ xuống trước ngực, mềm mại tựa như tấm gấm thượng hạng.
Dải lụa trắng bịt kín đôi mắt, vô tình lại khiến hắn trông càng thêm vẻ yếu ớt, mong manh đến nao lòng.
[Ting! Phát hiện đối tượng công lược – Yến Kỳ An.]
[Nhiệm vụ chính: Ôm ấp phản diện, cảm hóa phản diện, trở thành vầng thái dương rực rỡ soi sáng cuộc đời phản diện.]
Khi giọng nói máy móc của hệ thống vang lên, Ninh Hi Nguyên vẫn đang mải đánh giá người trước mặt.
Yến Kỳ An, con tin Ma tộc bị gửi đến Tu Chân giới, cũng chính là nhân vật phản diện về sau sẽ dùng những thủ đoạn tàn nhẫn, độc ác đến mức hủy thiên diệt địa.
Vốn dĩ nữ chính và Yến Kỳ An có hôn ước, nhưng nguyên chủ vì muốn làm bẽ mặt nữ chính nên đã mạnh mẽ cướp Yến Kỳ An về tay mình.
Đánh đập, chửi rủa đã là chuyện cơm bữa.
Thậm chí còn nhẫn tâm đầu độc làm mù cả hai mắt của Yến Kỳ An.
Ninh Hi Nguyên đứng trên cao nhìn xuống Yến Kỳ An. Thiếu niên ngẩng đầu, tuy mắt không thấy đường nhưng sát ý lại ẩn sâu trong vẻ ôn hòa, chỉ chờ thời cơ là bùng phát.
"Thiếu tông chủ."
Thiếu niên cất tiếng, giọng điệu cung kính hết mực, tựa như gió xuân ấm áp nhưng lại phảng phất hơi lạnh khó bề nhận ra.
Đêm trăng tròn, sức mạnh của hắn sẽ tăng vọt, gϊếŧ quách Ninh Hi Nguyên rồi đổ tội cho hai tên ngu ngốc trên giường kia.
Đây chính là thời cơ tốt nhất.
Bàn tay phải giấu trong ống tay áo rộng khẽ siết lại, ma khí màu tím nhạt lượn lờ, sát cơ đã lộ rõ.
Hừ… Cứ thế gϊếŧ ả thì đúng là quá hời cho ả rồi.
Nếu không phải tình thế bắt buộc, hắn nhất định sẽ móc mắt, chặt chân tay rồi bắt ả tự ăn thịt chính mình.
Những đau khổ mà Ninh Hi Nguyên đã trút lên người hắn, dù có bắt ả trả giá gấp trăm lần cũng không sao nguôi được mối hận trong lòng!
Yến Kỳ An thầm tiếc nuối, sát ý trong mắt hắn càng lúc càng đặc quánh.
"Choang!"
Tiếng kim loại rơi xuống nền đất.
Con dao găm dính máu rơi ngay trước đầu gối hắn.
"Muốn gϊếŧ ta à?"
Hơi thở của thiếu nữ phả lại gần, giọng nói khàn khàn ẩn chứa sự hưng phấn đến bệnh hoạn.
"Mau ra tay đi!"
Giữa những tiếng la hét thất thanh muốn bể giọng của hệ thống, Ninh Hi Nguyên nửa quỳ trước mặt Yến Kỳ An, thúc giục.
Yến Kỳ An: "…"
...
Danh xưng (ngôi ba trong đối thoại) sẽ được thay đổi tùy theo ngữ cảnh, tình huống, tâm tư tình cảm của nhân vật tại thời điểm đó, nên có thể không đồng nhất từ đầu đến cuối. Đây là dụng ý của mình trong quá trình chuyển ngữ, không phải lỗi lộn xộn nhân xưng.
Mong có thể mang đến cho các bạn một trải nghiệm đọc truyện tốt nhất. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ❤️