Lạc Khê xuyên thành nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết tu tiên. Trong truyện, nữ chính vừa có hào quang vai chính, vừa có tư chất thiên phú tu tiên dị bẩm, vừa chăm chỉ nỗ lực nên nàng ta luôn được mọi …
Lạc Khê xuyên thành nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết tu tiên.
Trong truyện, nữ chính vừa có hào quang vai chính, vừa có tư chất thiên phú tu tiên dị bẩm, vừa chăm chỉ nỗ lực nên nàng ta luôn được mọi người yêu mến.
Còn nguyên chủ mà nàng xuyên vào là nhân vật điên cuồng cố chấp thì chớ, tư chất tầm thường thì thôi đi, đã vậy còn là một kẻ yêu đương não tàn. Tình cảm của nguyên chủ còn chưa kịp bắt đầu là đã kết thúc luôn.
Thanh mai trúc mã cũng không đấu lại ý trời, nguyên chủ chính là vị thanh mai kia.
Làm thế thân của bạch nguyệt quang, nguyên chủ chính là vị thế thân ấy.
Lạc Khê nhìn căn phòng vừa lớn vừa đẹp lung linh của nguyên chủ, nàng lập tức rơi vào trầm tư.
Kế thừa sản nghiệp không tốt hơn à? Sao cứ phải đâm đầu đi yêu đương làm cái bíp gì vậy, ai thích yêu thì đi mà yêu đi, bà đây không thèm!
Nàng tính toán tỉ mỉ một phen, đợi đến lúc buổi tỉ thí nhập môn kết thúc thì nàng sẽ chạy trốn. Thế nhưng hình như mọi việc đang phát triển theo chiều hướng không thích hợp cho lắm thì phải...
Sư huynh và sư tỷ liên hợp với nhau cũng không đánh bại được ma vật trong bí cảnh, thế mà Lạc Khê chỉ tùy tiện vung hai lá bùa, ma vật vừa lăn, vừa bò, vừa chạy trối chết?
Linh thú quý hiếm khó tìm ở Cửu Châu, Lạc Khê chỉ tiện tay nhặt được trên đường về nhà mà nó liền tung tăng chạy theo nàng muốn lập thành khế ước?
Nàng bị kéo đi cho đủ sĩ số, thế mà lần đầu luyện đan, nàng lại dễ dàng luyện ra đan dược cao giai?
Chúng đệ tử trong sư môn kiểu: Hóa ra cao thủ ẩn giấu lâu nay lại ở ngay bên cạnh chúng ta!
Lạc Khê cuống quýt xua tay: Ta không có, ta không phải, đừng nói bừa mà!
Rồi dần dần đám tra nam cũng có điểm gì đó sai sai...
Trúc mã phù sư có thiên phú cực cao, nay chỉ vì muốn nàng nhìn hắn ta lâu hơn một chút mà sẵn sàng đáp ứng mọi yêu cầu của nàng.
Ngự thú sư thiên tài đã từng xem nàng là thế thân của người khác, nay chỉ vì muốn nàng cười với hắn ta một lần mà sẵn sàng dâng hết tất thảy kỳ trân dị bảo.
Trong lúc đó, Lạc Khê lại đang bị lão đại tiên giới nâng cằm, trên khuôn mặt lạnh lùng của hắn tràn đầy vẻ thâm tình quyến luyến: “Khê Khê, ở lại bên ta đi.”
truyện có p2 k ad