Lần đầu gặp mặt, đối tượng xem mắt lạnh nhạt nói: “Xin lỗi, tôi không có ý định yêu đương hay kết hôn.” Minh Nhược bình tĩnh gật đầu: “Được thôi.” Lần thứ hai gặp mặt, anh hỏi: “Muốn đi ăn tối cùng tô …
Lần đầu gặp mặt, đối tượng xem mắt lạnh nhạt nói:
“Xin lỗi, tôi không có ý định yêu đương hay kết hôn.”
Minh Nhược bình tĩnh gật đầu:
“Được thôi.”
Lần thứ hai gặp mặt, anh hỏi:
“Muốn đi ăn tối cùng tôi không?”
Minh Nhược hơi bất ngờ, nhưng vẫn gật đầu.
Lần thứ ba gặp mặt, anh nhìn cô, hỏi rất nghiêm túc:
“Muốn kết hôn với tôi không?”
Minh Nhược: “...Hả?”
—
Sau đó, Minh Nhược và đối tượng xem mắt ấy thật sự đi đăng ký kết hôn.
Người kia nhìn qua chỉ là một người bình thường, làm việc trong một tập đoàn có tiếng, vừa mới dành hết tiền tiết kiệm để mua một chiếc xe nhỏ thay vì đi bộ. Anh có tính cách dịu dàng, chu đáo.
Cuộc sống sau hôn nhân của họ rất ấm áp, ngọt ngào. Chỉ là... thỉnh thoảng cũng có vài điều bất ngờ nho nhỏ.
Ví dụ như một hôm, khi nghe tin tức phát trên tivi, Minh Nhược nghiêng đầu hỏi:
“Giám đốc tập đoàn này... hình như tên giống anh thì phải?”
Thương Trì thản nhiên đáp:
“Đồng âm nhưng khác chữ thôi.”
Lúc tan làm, Minh Nhược ngồi trên xe của Thương Trì, mơ hồ hỏi:
“Đồng nghiệp em nói xe anh là Porsche... đắt lắm đúng không?”
Thương Trì cười nhạt:
“Cô ấy nhầm rồi, chỉ là xe bình thường thôi.”
Hôm đó, họ cùng đi nhà hàng cao cấp mừng sinh nhật cô. Khi nghe tiếng đàn piano du dương, Minh Nhược nghiêng đầu:
“Cách chơi này... sao giống Nguyễn Minh, người em rất hâm mộ?”
Thương Trì ngạc nhiên cười:
“Trùng hợp thật, anh ấy đang làm thêm ở đây.”
Mãi đến khi Thương Trì "tung bài ngửa", Minh Nhược mới biết: tập đoàn đó là của nhà anh, chiếc xe kia đúng là hàng hiệu đắt tiền.
Nguyễn Minh cũng không phải “tình cờ gặp” mà là người anh mời đến chỉ để làm cô vui.
Nhưng có một điều từ đầu đến cuối chưa từng thay đổi:
“Yêu em là chủ đề cả đời của anh.”
[Nam chính phúc hắc × Nữ chính ôn nhu]
Độ ngọt 100% ( ꈍᴗꈍ)
Nhanh ra chương mới nha ad ❤️😁