Thế giới 2 - Chương 3: Ảnh hậu bé cưng

Lần đầu tiên trong đời, Mạt Ngưng cảm nhận được thế nào là "yếu ớt".

Thậm chí nàng còn không thể tự mình đứng dậy nổi.

Bệnh viện, sau khi thấy nàng tỉnh lại, liền thản nhiên mang hóa đơn chi phí điều trị cao ngất tới đặt trước mặt nàng, dùng thứ ngôn ngữ Luân Quốc mà nàng vẫn còn lờ mờ hiểu để yêu cầu thanh toán. Rồi sau đó, họ bỏ đi không một chút cảm tình.

Đối với Mạt Ngưng mà nói, mấy trăm vạn kia chẳng đáng là bao. Nhưng với nguyên chủ, thì đó là một con số đủ để đẩy người ta xuống đáy tuyệt vọng.

Bởi vì thứ có giá trị duy nhất trên thân thể Mạc Lam, chính là nội tạng của cô.

Rất nhanh sau đó, thông tin từ hệ thống và ký ức nguyên chủ truyền đến, nói rõ tình cảnh thê thảm của Mạc Lam.

Nguyên chủ – Mạc Lam, từng là một ảnh hậu danh tiếng lừng lẫy tại Vân Quốc.

Thế nhưng, sau ánh hào quang trên sân khấu, lại là một cuộc đời lặng lẽ đầy bất hạnh.

Cha mẹ cô là người đến từ một thôn quê hẻo lánh ở Vân Quốc. Mẹ cô – Lan Viện – từ nhỏ từng bị sốt cao, dẫn đến viêm não, rồi biến chứng thành chậm phát triển trí tuệ.

May mắn thay, gia đình bên ngoại của nàng – nhà họ Lan – ở thôn núi ấy vẫn còn chút điều kiện, không để con gái mình thiếu ăn thiếu mặc. Dù vì trí lực hạn chế mà Lan Viện không được đi học, cũng không bị bỏ rơi, vẫn được lớn lên trong tình thương. Khi trưởng thành, nàng cũng có thể giúp đỡ đôi chút việc nhà.

Cha của nguyên chủ tên là Mạc Thành, là người làng bên cạnh, lớn hơn Lan Viện hai, ba tuổi.

Ở ngôi làng nhỏ bé ấy, Mạc Thành nổi tiếng là học giỏi, thành tích vượt trội, cuối cùng còn đỗ vào một trường đại học trọng điểm trên thành phố.

Chỉ tiếc, gia cảnh nhà anh quá nghèo. Một năm học phí, sinh hoạt, tiền sách vở… cộng lại tốn đến ba vạn – số tiền đó với một gia đình nghèo rớt như nhà anh, đúng là không sao kham nổi.

Người trong thôn thương tình có góp vào ít nhiều, nhưng vẫn chẳng đủ.

Lúc đó, ông ngoại Mạc Lam – tức cha của Lan Viện – nghe được chuyện này. Nhớ tới con gái mình, lại lo sau này Lan Viện sẽ không có ai chăm sóc, ông liền nhân cơ hội đó mà ra điều kiện:

Chỉ cần Mạc Thành đồng ý đính hôn với Lan Viện, thì nhà họ Lan sẽ chu cấp toàn bộ chi phí học đại học cho anh.

Mạc Thành lập tức kiên quyết từ chối, nói rõ với ông Lan rằng mình không đồng ý.

Ông Lan Đình cũng không miễn cưỡng. Trái lại, ông còn rất thưởng thức dáng vẻ có khí phách, không vì khó khăn mà đánh đổi của Mạc Thành.