Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhặt Rác Nơi Đất Hoang, Béo Muội Nuôi Gia Đình Bệnh Tật

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhưng sau khi nhà máy bị phá hủy, hai loại thuốc này trở nên cực kỳ khan hiếm, hầu hết rơi vào tay lính đánh thuê và những kẻ đứng trên đỉnh kim tự tháp.

Nếu có đến tay người sống sót tầng đáy như nhà họ Thời, thì đều phải trải qua vô số trắc trở mới có được, vô cùng quý giá.

Lần này, vì thân hình nguyên chủ quá nặng, nên nội tạng đã bị chèn ép, khó thở đến mức bất tỉnh, suýt tự mình ngạt chết.

Nhà họ Thời buộc phải lấy ra liều thuốc cường hóa duy nhất, tiêm cho cô ấy.

Kết quả, nguyên chủ không tỉnh, nhưng lại đánh thức được Thời Nguyệt Bạch hiện tại.

Trong lòng cô chỉ biết thở dài. Cô là Đại Vu của Vu tộc, do tranh vị trí tộc trưởng không chú ý bị người phe mình đánh lén sau lưng mà chết.

Chết rồi thì thôi, lại bị ném tới một nơi thế này, còn phải mang cái thân béo phì này nữa.

Rốt cuộc là cái số gì vậy chứ?

Thời Nguyệt Bạch bực bội trong lòng, cố lật người. Chỉ nghe “bịch” một tiếng, cả người trượt khỏi đống đá, mặt to như cái chậu úp thẳng xuống lớp đá vụn.

Chị dâu hai bên đống lửa giật mình, vội buông cháu gái ra, lần mò chạy về phía Thời Nguyệt Bạch.

“Nguyệt Bạch, Nguyệt Bạch cô không sao chứ?”

Thời Nguyệt Bạch ngẩng khuôn mặt to tròn lên khỏi đống sỏi đá, tức giận nhổ viên đá nhỏ trong miệng ra: “Không sao, đừng qua đây.”

Cô nhìn thấy chị dâu hai rõ ràng còn khó khăn trong việc đi lại, vậy mà vẫn lo lắng muốn sang xem tình hình của cô.

Thời Nguyệt Bạch bực bội nói: “Chị cứ lo cho bản thân đi, đừng để ý đến tôi.”

Trong ký ức, nguyên chủ từ nhỏ đã được người nhà họ Thời cưng chiều như công chúa, muốn gì được nấy, nên tính cách hình thành đủ thói xấu. Ích kỷ, kiêu ngạo, tự cao tự đại, luôn cho mình là trung tâm.

Sau khi bị nhiễm phóng xạ, cân nặng của cô ấy tăng mất kiểm soát, đến mức uống nước thôi cũng có thể lên thêm mấy cân. Nguyên chủ hoàn toàn không chấp nhận nổi, ngày nào cũng ép người nhà phải đi tìm thuốc tinh lọc cho mình.

Bố mẹ Thời bị Thời Nguyệt Bạch làm phiền đến hết cách, đành mỗi ngày dẫn theo Thời Nhất và Thời Nhị - hai người vẫn còn đi lại được nhưng trí tuệ chỉ như trẻ con vài tuổi - ra ngoài nhặt phế liệu đổi lấy điểm, hy vọng có thể đổi được thuốc tinh lọc cho cô ấy.

Còn liều thuốc cường hóa mà nhà họ Thời tiêm cho Thời Nguyệt Bạch lần này, là do đội trưởng của đội đồn trú mà Thời Đại từng đi theo lúc trí tuệ còn bình thường gửi tới.
« Chương TrướcChương Tiếp »