Thời Nguyệt Bạch bị tiếng khóc trẻ con đánh thức.
Cô mở mắt, nhìn xuống bàn tay vừa bẩn vừa to béo như cái quạt mo của mình.
Ngay sau đó, một chuỗi ký ức xa lạ ập thẳng vào đầu, hòa cùng tiếng khóc lúc cao lúc thấp của đứa bé bên cạnh, khiến đầu cô như muốn nổ tung.
Cô nhận ra mình đã xuyên đến một thế giới hoang tàn sau thảm họa.
Ở đây, từ con người đến động vật hay thực vật, không thứ gì thoát khỏi biến dị.
Bản thân cô cũng bị phóng xạ làm biến dạng, từ một thiếu nữ mảnh mai xinh đẹp biến thành cô gái béo phì nặng đến bảy trăm năm mươi cân.
Trong khoảnh khắc đó, Thời Nguyệt Bạch chỉ muốn chết quách cho xong.
Cô nằm trên mặt đất, cố gắng chống người dậy, nhưng cơ thể quá nặng nề khiến việc cử động một chút thôi cũng trở nên cực kỳ khó khăn, đừng nói đến chuyện ngồi dậy.
Bên cạnh vang lên tiếng thở dài: “Nguyệt Bạch, cô thành ra thế này rồi thì đừng cố cử động nữa. Không thì lại khó thở, chúng tôi không có liều thuốc cường hóa thứ hai để cứu cô đâu.”
Thời Nguyệt Bạch cố nâng chiếc cằm nọng lên, quay đầu nhìn về phía người vừa nói.
Bên đống lửa bập bùng, một người phụ nữ chỉ còn tròng trắng, không thấy con ngươi, đang ngồi đó.
Ký ức nói cho cô biết, đó chính là chị dâu hai của mình.
Phóng xạ đã khiến toàn bộ sinh vật trên hành tinh biến dị, con người cũng không ngoại lệ.
Cơ thể người bình thường không chịu nổi bức xạ, dẫn đến đủ loại khiếm khuyết. Như cô thì béo đến 750 cân, còn chị ấy thì mù cả hai mắt.
Trong lòng chị dâu hai là đứa cháu gái đang nằm khóc nức nở, nước mũi chảy dài, đầu to thân nhỏ, tóc ngắn rối bù, rõ ràng trí lực không bình thường.
Hiện tại, Thời Nguyệt Bạch đang ở dưới gầm một cây cầu vượt bỏ hoang.
Sau thảm họa hủy diệt gần như toàn bộ thế giới, gia đình họ Thời tuy còn sống nhưng đã mất nhà cửa.
Họ cùng vài người sống sót khác chỉ có thể trú trong những công trình đổ nát, dùng bạt nhặt từ đống phế liệu dựng tạm nơi ở.
Ban ngày, những người còn đi lại được dưới gầm cầu sẽ ra ngoài kiếm chút gì đó ăn được.
Buổi tối, mọi người thay phiên canh gác, vì động vật biến dị cực kỳ hung dữ, thường xuất hiện vào đêm để săn người tay không tấc sắt.
Nhân loại cũng không phải hoàn toàn bó tay. Trước khi thảm họa xảy ra, tầng quản lý đã nghiên cứu ra hai loại thuốc: Thuốc tinh lọc, có thể loại bỏ phóng xạ. Thuốc cường hóa, giúp tăng cường thể chất.