Ông ta giận dữ trừng mắt nhìn Tần Tụng đang lúng túng, quát: "Tao giao cho mày một việc quan trọng như vậy, thế mà mày lại có thời gian chạy sang Paris tán gái!"
Tần Tụng đuối lý, mặt đỏ tía tai, chỉ còn biết lắp bắp giải thích: "Ba, không phải vậy đâu... Cái cô Anna đó vốn dĩ chẳng nói gì với con cả..."
Cái con Anna chết tiệt đó đúng là đã tìm anh ta nhiều lần, nhưng lần nào cũng chỉ báo mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, bị anh ta mắng thẳng mặt vài lần mà vẫn không rút lui, thế nên về sau anh ta mới không thèm nghe máy nữa.
Ai ngờ đến miệng Tần Lộ, lại biến thành bằng chứng cho việc anh ta cố ý gạt bỏ người cũ, không chịu nghe lời can ngăn!
Tiếc là giờ Tần Chính Niên chẳng còn kiên nhẫn để nghe anh ta nói thêm câu nào nữa.
Lần này Tần Tụng làm hỏng vụ sáp nhập, khiến ông ta cũng mất mặt trước hội đồng quản trị.
Vốn dĩ ông ta định nhân cơ hội này nâng đỡ con trai, tạo cho nó một chỗ đứng vững vàng trong tập đoàn, để sau này dần tiếp quản phần việc của người anh cả tàn tật.
Nhưng giờ nhìn lại, nó cũng chỉ là một đứa vô dụng, có nâng cũng không lên nổi!
Sau khi mắng chửi đứa con trai thứ, Tần Chính Niên cũng không quên trừng mắt nhìn Tân Nhu luôn ra sức bênh vực con trai mình.
So với người vợ cũ người lạnh lùng kiêu ngạo là Tần Sương, thì Tân Nhu dịu dàng mềm mỏng hơn hẳn, rất hợp với tính cách gia trưởng của ông ta.
Chỉ có điều, về cách dạy con thì đúng là một trời một vực!
Vừa nghĩ tới người vợ cũ, một sự bực bội lại dâng lên trong lòng Tần Chính Niên
Tần Lộ lúc nào cũng trách năm xưa ông ta tìm người thứ ba.
Nhưng nó có bao giờ nhìn lại xem mẹ mình là hạng người gì, một người đàn bà lạnh lùng đến mức quái gở.
Ông ta vốn đã không ưa người vợ cũ tính tình khô khan ấy, nên với đứa con bà ta để lại, ông ta cũng khó mà gần gũi nổi.
Sau này, tập đoàn của ông ta vẫn nên để Tần Tụng và cô con gái út Tần Ca do Tân Nhu sinh ra kế thừa mới là tốt nhất...
Lúc này, cô con gái út Tần Ca cũng đang ngồi bên cạnh, thấy anh trai bị mắng thê thảm như vậy, liền vội vàng lên tiếng hòa giải: "Ba ơi, anh hai cũng đâu muốn thế này... Ba phải cho anh ấy thêm một cơ hội chứ..."
Tần Chính Niên cũng lười mắng Tần Tụng thêm.
Gần đây dòng tiền của tập đoàn đang cực kỳ căng thẳng, ban đầu vốn định dựa vào thương vụ sáp nhập lần này để đẩy giá cổ phiếu lên, nhưng đáng tiếc là giờ truyền thông đã phanh phui bẫy nợ của tập đoàn CET, khiến cổ phiếu Tần Thị không những không tăng mà còn rơi xuống đáy.
Giờ chỉ còn cách tìm kiếm nguồn viện trợ mạnh mẽ từ bên ngoài.
Dạo này, Thiệu Huy - người đứng đầu tập đoàn tài chính quốc tế Thiệu Thị, sắp có chuyến đến thành phố ven biển.
Tần Chính Niên cũng đang tìm cách nhờ vả, hy vọng có thể gặp được anh để gỡ rối chuyện cấp bách hiện tại.
Nhưng hiện tại điều cấp thiết nhất là giải quyết đống rối ren mà Tần Tụng gây ra, và người thích hợp nhất để gánh vác chuyện này không ai khác ngoài Tần Lộ.
Nhưng thực ra Tần Lộ đã sớm có tính toán riêng, cô đâu có hơi sức đâu mà làm giấy vệ sinh mãi, cứ phải đi lau mông thay người khác.
Mấy năm gần đây, việc kinh doanh của Tần Thị đã có nhiều vấn đề.
Vài năm trước, Tần Chính Niên chạy theo làn sóng đầu tư bất động sản, nhưng lại ôm phải đống hàng tồn, khiến dòng tiền thiếu trước hụt sau.
Tất cả hào quang bên ngoài chỉ còn là cái vỏ, dựa vào việc đẩy giá cổ phiếu mà tồn tại.
Tần Lộ biết rõ, cô không thể lay chuyển suy nghĩ của Tần Chính Niên, mà ông ta cũng chẳng đời nào chịu buông quyền lực trong tay.