Chương 7: Tần Tụng

Quãng thời gian còn lại, cô chỉ xuất hiện trong vài cuộc họp bàn giao đầu tiên qua điện thoại.

Sau khi bàn giao xong cho Tần Tụng, cô lại trở về với những ngày ăn uống thảnh thơi, rồi cuộn mình trong chiếc ghế sofa ngoài ban công hướng biển, chơi lại trò chơi cũ đã bị bỏ quên từ rất lâu.

Sau hơn chục ngày thảnh thơi lười biếng như thế, cuối cùng điện thoại cũng reo lên.

"Tần Lộ, cô có biết không? Tập đoàn CET thực chất giấu cả một cái bẫy tài chính! Bây giờ hợp đồng đã ký xong, ngoài khoản tiền thu mua khổng lồ, chúng ta còn phải gánh luôn cả khoản nợ mà họ để lại, thương vụ này hoàn toàn là một vụ lỗ nặng, lỗ tới tận gốc!"

Giọng Tần Tụng ở đầu dây bên kia đầy vẻ tức giận và hoảng loạn.

Tần Lộ bật loa ngoài, vừa nhai thịt bò khô, vừa cầm chuột, thực hiện một cuộc tập kích căn cứ quân sự trên bản đồ hòn đảo trong game.

Rõ ràng là Tần Tụng chẳng đủ sức xoay chuyển tình thế, dù có gào thét tuyệt vọng đến khản cả giọng cũng không ngăn được Tần Lộ dẫn theo ba “gà mờ” giành chiến thắng ván game một cách dễ dàng.

Sau khi nã một băng đạn hạ gục tên địch cuối cùng bằng cú headshot, Tần Lộ chẳng buồn để ý đến mấy tên đồng đội sống sót tới cuối cùng đang ra sức nịnh bợ.

Cô tháo tai nghe, thoát game, rồi chậm rãi cầm điện thoại lên nói: "Lúc bàn giao, tôi đã nhắc anh trước mặt mấy vị trong hội đồng quản trị rằng việc thẩm tra sơ bộ thương vụ vẫn chưa hoàn tất, đối phương thì gấp gáp muốn bán, tốt nhất là chúng ta nên chờ thêm một chút... Hơn nữa, chính ba đã giao phần việc sau này cho anh, trên hợp đồng sáp nhập cũng đâu có chữ ký của tôi, bây giờ anh làm hỏng việc rồi chạy tới đây kêu gào với tôi thì có ích gì? Không bằng để mẹ anh ra khóc vài tiếng trước mặt ba, may ra còn có hiệu quả hơn."

"Cô... cô cứ thừa nhận đi! Tất cả những chuyện này đều là cái bẫy do cô giăng ra!" Tần Tụng đột nhiên hạ giọng nói.

Tần Lộ khẽ mỉm cười, nếu cô đoán không sai thì lúc này Tần Tụng chắc đang ghi âm cuộc gọi ở đầu dây bên kia.

Dù sao thì làm hỏng một vụ lớn như vậy của tập đoàn, anh ta nhất định phải tìm một con dê thế tội để gánh lấy trách nhiệm thay mình.

Vì vậy, Tần Lộ cố tình dịu giọng, nói bằng chất giọng mềm mại của một cô em gái ngoan ngoãn: "Anh hai à, lần đầu chủ trì một thương vụ lớn như thế, có sơ suất cũng là chuyện dễ hiểu, nhưng anh thật sự không nên ngay khi vừa tiếp nhận đã loại sạch những người cũ của em, anh thử nghĩ xem, công việc phức tạp thế kia, khối lượng bàn giao lớn đến mức nào? Em nghe nói, lúc Anna muốn báo cho anh về vấn đề tài chính của CET, thì anh lại đang ở Paris, cùng cô minh tinh nào đó đi mua sắm...

"Anna gọi cho anh cả chục cuộc mà anh không bắt máy, nghe bảo lúc ấy cô ấy sốt ruột đến mức phát khóc, nếu những người cũ vẫn còn ở đó để hỗ trợ kiểm tra, thì làm sao xảy ra chuyện rối ren như bây giờ? Thôi, đừng giận nữa, coi như mấy chục tỷ đó là tiền học phí đi, là đàn ông, anh nên có khí phách dám làm dám chịu chứ."

Nói xong, cô thẳng tay cúp máy.

Ở đầu dây bên kia, tuy không ghi âm, nhưng Tần Tụng đã bật loa ngoài.

Bởi anh ta chắc chắn mình đã trúng kế của Tần Lộ, rơi vào cái bẫy cô giăng sẵn.

Ban đầu anh ta tưởng rằng Tần Lộ sẽ như mọi khi, ra sức lên mặt với mình, nên cố tình bật loa ngoài, còn mời cả ba ngồi bên cạnh, định nhân cơ hội vạch trần bộ mặt giả tạo của Tần Lộ.

Ai ngờ lại tính toán sai, khiến Tần Chính Niên tức đến mức mặt mày tái mét.