Dù sao thì mấy vệ sĩ đó, ai nấy đều cao to vạm vỡ, nhìn qua thôi cũng đủ thấy không phải người dễ đυ.ng tới.
Tần Lộ đã bỏ tiền thuê những vệ sĩ này để bảo vệ cô và anh trai.
Sau vụ tai nạn xe của anh trai, mặc dù kết quả điều tra cho thấy đó chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn, nhưng Tần Lộ lại cảm thấy sự thật không hề đơn giản như vậy.
Vì thế, cô đã từ chối sử dụng bộ phận an ninh của tập đoàn, đặc biệt bỏ ra một khoản tiền lớn để thuê đội ngũ bảo vệ riêng nhằm đảm bảo an toàn cho bản thân và anh trai.
Dù đã thuê đội ngũ bảo vệ chuyên nghiệp, nhưng vẫn có lúc họ lơ là.
Khi Tần Lộ vừa quay người cầm lấy ly trà sữa, cô bất ngờ nghe thấy một giọng nói quen quen vang lên bên tai: "Sao cô lại không nghe lời tôi? Đã bảo là đừng đến gần biển như vậy mà."
Tần Lộ vừa quay đầu đã nhận ra ngay người đang đứng cạnh mình chính là thầy phong thủy Triệu, người cô từng gặp ở biệt thự.
Gương mặt đầy nếp nhăn của ông ấy lộ vẻ nghiêm túc, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào Tần Lộ.
Tần Lộ phẩy tay ra hiệu cho vệ sĩ đang bước tới lùi lại.
Cô hơi nghiêng đầu, tỏ vẻ hứng thú, cắn ống hút uống một ngụm trà sữa đường đen, rồi nhìn thầy Triệu nói: "Thế nào? Tôi rút khỏi vụ sáp nhập công ty thủy sản vẫn chưa đủ xa sao?"
Thầy Triệu im lặng một lúc lâu, ánh mắt vẫn dán chặt không rời.
Lúc này Tần Lộ mới phát hiện ra, ánh nhìn của lão già kia từ nãy đến giờ vẫn chăm chăm dán vào... ly trà sữa trong tay cô.
Ông ấy dường như thèm đến mức không chịu nổi, miệng nuốt nước bọt ừng ực.
Sau khi hít sâu một hơi, ông ấy lại giả vờ bình tĩnh nói: "Tôi và mẹ cô là chỗ quen biết cũ, tuyệt đối sẽ không hại cô đâu... Không phải năm đó vụ tai nạn xe của anh cô cũng xảy ra trên đại lộ ven biển sao? Khi đó anh cô không chịu nghe lời tôi, suýt chút nữa thì... May mà cuối cùng chỉ bị liệt chân... Cô phải biết nghe lời, đừng lại gần biển..."
Nghe vậy, đôi mắt to quyến rũ của Tần Lộ từ từ nheo lại.
Rốt cuộc thầy Triệu này đang ám chỉ điều gì?
Nghe lời ông ấy, chẳng phải rõ ràng đang ám chỉ rằng vụ tai nạn của anh trai cô năm đó cũng có liên quan đến ông ấy sao?
Với lại, cái gì gọi là “may mà cuối cùng chỉ bị liệt”? Nói vậy mà cũng nghe lọt tai sao?
Thầy Triệu dường như nhận ra cô không tin mình, liền chỉ vào cánh tay đang giấu trong tay áo lửng của cô, nói: "Vết bớt đỏ của cô càng lúc càng đậm, chắc thời điểm đã đến gần rồi... À mà, cô cho tôi gọi một ly nhé!"
Nói đến đây, rõ ràng thầy Triệu đã đi lệch đề, vội vàng chạy đi mua một ly trà sữa.
Trên cánh tay của Tần Lộ thật sự có một vết bớt giống như đuôi cá... những ai tinh ý một chút đều có thể nhìn ra.
Còn về vụ tai nạn xe của anh trai cô, có lẽ ông già kia chỉ dựa vào những tin tức cũ để bịa chuyện hù dọa mà thôi...
Tần Lộ vừa định nổi giận mắng người thầy phong thủy giả thần giả quỷ kia thì một đám trẻ con bỗng ào đến mua trà sữa.
Trong lúc cô lơ đãng, ông già này đã biến mất không thấy đâu nữa.
Khi trở về biệt thự nghỉ dưỡng bên bến tàu, trời đã tối mịt.
Tần Lộ đứng trước gương, vén tay áo lên, không biết từ lúc nào vết bớt hình đuôi cá trên tay cô đã trở nên đỏ rực...
Mặc dù vết bớt đỏ lên, nhưng Tần Lộ chỉ cho rằng đó là vì mấy ngày gần đây bản thân ăn nhiều đồ cay, tất nhiên cô không hề để tâm đến những lời nhảm nhí của ông thầy phong thủy kia.