Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Vào Dị Giới, Tên Người Cá Đáng Ghét Không Cho Tôi Trở Về

Chương 28: Quả trứng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô ngẩng đầu nhìn lên miệng hang nơi mình rơi xuống, chỉ thấy xa tít như những vì sao cuối trời, mờ mịt gần như chẳng thể trông thấy.

Dựa vào sức của cô, muốn quay lại là điều không thể.

Cảm giác ấy chẳng khác nào rơi xuống tận sâu trong lòng đất, khiến người ta tuyệt vọng.

Tần Lộ ngây người nhìn miệng hang mờ tịt, khẽ gọi Trần Húc và Mễ Hiểu Hòa, nhưng chẳng nghe thấy bất kỳ tiếng hồi đáp nào.

Cô không dám gọi lớn, sợ dẫn dụ đám xúc tu đến, chỉ dám dỏng tai lắng nghe.

Thế nhưng từ phía mặt đất, hoàn toàn không có chút động tĩnh nào.

Nghĩ đến chuyện trong hang tối om, Trần Húc và Mễ Hiểu Hoà lại không thấy cô rơi xuống, có khi phải bò một lúc lâu mới phát hiện cô biến mất.

Dù họ có phát hiện ra thì trong tình cảnh không người tiếp ứng, bản thân họ còn khó giữ được mạng, nói gì đến chuyện quay lại cứu cô.

Nghĩ đến viễn cảnh có thể sẽ bị kẹt chết ở đây... cô cảm thấy chuyện đó cũng chẳng dễ chịu hơn là bị lũ xúc tu xé xác là bao.

Cô lại nhìn quanh lần nữa, phát hiện không phải quả trứng nào cũng đã bị hút cạn.

Ngay chính giữa đống vỏ trứng, vẫn còn sót lại một quả trứng khổng lồ.

Từ quả trứng ấy mọc ra vô số xúc tu đỏ rực như mạch máu, bò lan như ký sinh khắp các quả trứng xung quanh.

Tựa như... chính nó đã hút cạn toàn bộ các quả trứng khác.

Chỉ có vỏ trứng của nó vẫn căng phồng dịch thể.

Qua lớp vỏ bán trong suốt, có thể thấy một con nòng nọc khổng lồ đang trôi nổi bên trong.

Đúng lúc đó, một dòng chất lỏng xanh đậm lẫn đen sẫm bất ngờ tuôn trào từ miệng hang nơi Tần Lộ rơi xuống, đổ xuống đất rồi uốn lượn tạo thành vô số nhánh sông nhỏ, chảy về phía quả trứng khổng lồ kia.

Tần Lộ biết rõ, những “dòng sông nhỏ” ấy chính là máu của các sinh vật trên đảo, còn quả trứng khổng lồ kia thì chẳng khác gì một con quái thú không bao giờ no, nuốt chửng tất cả một cách chóng vánh.

Cùng lúc đó, cô thấy sinh vật nòng nọc trong lớp vỏ trứng trong suốt dường như đang dần biến đổi.

Đầu tiên là phần đầu phình to lên, sau đó chậm rãi mọc ra hai cánh tay.

Rồi trên cái đầu tròn trịa ấy, bất ngờ nứt ra một khe hở, lộ ra một con mắt khổng lồ.

Con nòng nọc khổng lồ chậm rãi bơi lượn trong trứng, dùng một con mắt dán chặt lên người Tần Lộ bên ngoài lớp vỏ.

Mỗi khi cô cử động, con ngươi ấy cũng âm thầm chuyển động theo, như thể đang lặng lẽ đánh giá cô một cách kín đáo.

Có lẽ vì biết mình không còn đường sống, tâm trạng của Tần Lộ lại trở nên bình tĩnh hơn một chút.

Cô cũng không còn bận tâm trong quả trứng này đang nuôi dưỡng loại quái vật ăn thịt người gì nữa, chỉ lặng lẽ bò tới, ngồi bệt xuống bên cạnh quả trứng lớn ấy, đưa tay gõ nhẹ lên vỏ trứng, mỉa mai cười với nó: "Chào nhé, lần đầu gặp mặt coi như chào hỏi một tiếng, tôi tên là Tần Lộ, có lẽ cậu sẽ là sinh vật cuối cùng tôi nhìn thấy trước khi chết đói, cậu ăn thịt người, hay ăn chay đấy?"

Dĩ nhiên sinh vật kia chẳng thể trả lời, chỉ lặng lẽ lộn một vòng trong lớp chất lỏng, tiếp tục âm thầm quan sát cô.

Tần Lộ lại lùi về sau, ngồi nhìn sinh vật kia hút máu.

Cảnh tượng đáng sợ như vậy mà lại khiến cô thấy đói.

Nơi này không có sự thay đổi ánh sáng, nhưng Tần Lộ cảm thấy chắc đã trôi qua một ngày.

Cô bèn lôi gói cá khô trong túi ra, há miệng ăn lấy ăn để.

Con quái vật trong trứng vẫn không rời mắt, dõi theo từng hành động của cô.

Đợi ăn xong, Tần Lộ quyết định nghiên cứu trước xem làm cách nào để rời khỏi đây.

Vì cái địa huyệt này nằm trên đảo, biết đâu lại thông với biển.
« Chương TrướcChương Tiếp »