Cũng chính vì vậy mà Tần Chính Niên vô cùng trân trọng cái gọi là phúc khí do phần mộ tổ tiên mang lại.
Mọi chuyện trong làm ăn, dù lớn hay nhỏ, ông ta đều phải xem phong thủy trước rồi mới quyết định.
Bây giờ thầy Triệu đã lên tiếng như vậy, nên Tần Lộ hiển nhiên không còn là ứng cử viên thích hợp nhất để thực hiện vụ thâu tóm thị trường Bắc Mỹ nữa.
Mặc dù trước đó, toàn bộ giai đoạn chuẩn bị phức tạp và nặng nề của thương vụ đều là do Tần Lộ dẫn dắt đội ngũ làm ngày làm đêm mà thành.
"Vậy thì để A Tụng tiếp nhận đi, Tần Lộ, con nhớ bàn giao kỹ cho anh hai con nhé, vụ sáp nhập Bắc Mỹ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của cả tập đoàn, tuyệt đối không được xảy ra sai sót!" Tần Chính Niên vỗ bàn quyết định
Tần Lộ vẫn mỉm cười, ngoan ngoãn như một cô con gái hiếu thảo: "Vâng ạ."
Sau khi Tần Lộ bày tỏ thái độ xong, phòng khách của nhà họ Tần lập tức trở nên ấm áp, cha hiền mẹ thảo, tràn ngập bầu không khí đầm ấm giả tạo của một gia đình hòa thuận.
Nhưng Tần Lộ từ chối ý tốt của mẹ kế khi bà ta muốn giữ bản thân lại ăn cơm, cô lịch sự đứng dậy rồi rời đi.
Bước ra khỏi phòng khách, rẽ một khúc quanh, cô liền đặt chân đến hành lang phủ đầy dây leo của ngôi biệt thự cổ nhà họ Tần.
Đây là nơi duy nhất trong căn biệt thự lâu đời này vẫn giữ nguyên dáng vẻ ban đầu, chưa từng bị sửa đổi.
Tần Lộ bất giác bước chậm lại.
Dưới ánh trăng lờ mờ, cô bước đi trên từng viên gạch hoa cũ kỹ, lần theo những họa tiết đã nhạt màu, giống như hồi còn bé, từng bước từng bước đi sau lưng mẹ và anh trai...
Mẹ cô mất sớm khi cô và anh trai còn nhỏ.
Căn biệt thự cổ do ông ngoại để lại sau khi thay đổi nữ chủ nhân cũng đã mất sạch dáng vẻ năm xưa.
Chỉ còn lại hành lang này là vẫn thấp thoáng những hồi ức chưa kịp phai màu.
Cô vẫn nhớ rõ năm ấy mình mới năm tuổi, khóc lóc cầu xin cha giữ lại căn phòng của mẹ, đổi lại chỉ nhận về ánh mắt lạnh lùng và lời quở trách vô tình từ Tần Chính Niên.
Cuối cùng, căn phòng từng lưu giữ hơi thở của mẹ bị biến thành phòng chứa quần áo của mẹ kế, khiến cô chỉ còn biết lao vào lòng anh trai tám tuổi là Tần Lôi mà òa khóc nức nở.
"Tiểu Lộ, đừng khóc nữa, đợi tụi mình lớn rồi sẽ sửa lại phòng cho mẹ."
Khi ấy, anh trai cô đã dịu dàng dỗ dành như vậy.
Còn tuổi thơ của Tần Lộ, có lẽ cũng từ khoảnh khắc đó mà bị cắt ngắn đi một nửa.
Cô vẫn còn chìm trong hồi ức thì phía sau vang lên tiếng bước chân.
"Chị à, hôm nay chị không nói chuyện với em câu nào, có phải vẫn còn giận em không? Chị phải biết là em cũng không cố ý đâu. Lần đó chỉ là em với Tống Dật Phàm uống hơi nhiều, rồi..."
Con gái út của Tân Nhu - Tần Ca cũng bước ra theo, ra vẻ ân cần tiễn chị, đồng thời cúi đầu nói lời xin lỗi với Tần Lộ.
Người tên Tống Dật Phàm trong miệng cô ta chính là bạn trai cũ của Tần Lộ, hiện tại lại là vị hôn phu tương lai của Tần Ca.
Nhà họ Tống là một trong những thế lực thương mại lớn nhất ở thành phố ven biển.
Tống Dật Phàm là con trai độc nhất của nhà họ Tống, dung mạo tuấn tú, phong thái nho nhã, tiền đồ xán lạn.
Khi tin tức Tần Lộ hẹn hò với Tống Dật Phàm lan ra, Tần Ca quả thực vừa đỏ mắt ganh tị, vừa nóng lòng không yên suốt một thời gian dài.
Mà giờ đây, cuối cùng cô ta cũng đạt được mục đích là cướp được vị hôn phu tương lai của chị gái mình.
Không tranh thủ đá xéo Tần Lộ một trận thì chẳng phải uổng công giành được anh ta sao.