Chị Hoa không hỏi thêm nữa, im lặng một lúc rồi đổi chủ đề: “Em biết không? Ashley chết rồi.”
Đại Linh nhắm mắt, “vâng” một tiếng. Cô nói mình đã thấy tin đó trên báo, giọng điệu thản nhiên như đang bàn về một câu chuyện chẳng liên quan đến mình.
Chị Hoa ngập ngừng, giọng như thăm dò: “Nửa năm trước, cô ta ngã từ tầng hai biệt thự ở Vịnh Thâm Thủy, đầu đập vào núi giả mà chết. Từ ngày Ngọc Mộng mất, bao nhiêu năm qua chẳng ai nghe tin tức gì về cô ta, đến khi xuất hiện lại là trên mặt báo. Ashley từng nhờ cậy Phó tư trưởng tài chính Hồng Kông để rửa tay gác kiếm, còn sinh được một đứa con trai. Cảnh sát kết luận vụ án đó là tai nạn. Chỉ có thể nói số cô ta bạc.”
Nghe chị Hoa kể, Đại Linh im lặng không đáp, chỉ cảm nhận dòng nước trong bồn dần trở nên nguội lạnh. Làn hơi ấm tan biến, để lại cảm giác lạnh lẽo thấm vào da thịt. Cơn buồn ngủ bắt đầu ập tới, cô đứng dậy xả nước, tắm lại thật nhanh rồi quấn chiếc khăn bông bước ra ngoài. Không ngờ ở đầu dây bên kia, chị Hoa vẫn chưa ngắt máy.
“Tiểu Linh.” Chị Hoa gọi cô.
“Em đây.” Đại Linh cầm điện thoại, đáp lại. Trên cơ thể quyến rũ vẫn quấn khăn, mái tóc sau lưng ướt sũng, cô ngồi dựa lưng vào bàn, châm một điếu thuốc lá nữ mảnh, làn khói xanh lơ lửng vờn quanh. Ánh mắt thất thần của cô dừng lại trên bức tường, nơi treo một tấm ảnh lớn.
Đó là sơ đồ quan hệ mà cô tự tay sắp xếp: bao gồm Cửu Diện Phật, Nguyễn Ni La, Ngang Uy, cùng những nhân vật chủ chốt của Bang Xiêm La - Tái Khâm và Đức Tái.
Trong số đó, chỉ có ảnh của Ngang Uy là còn để trống. Tới tận hôm nay, mọi tin tức về anh vẫn chỉ là con số không. Hình ảnh đôi mắt trong đêm sáng như mắt sói ấy bỗng ùa về khiến cô bất giác rùng mình.
Chị Hoa chần chừ giây lát, cuối cùng cũng hỏi điều canh cánh trong lòng: “Cái chết của Ashley có liên quan đến em không?”
Đại Linh khoanh tay trước ngực, kẹp điếu thuốc lên môi, hít một hơi thật sâu rồi nhả làn khói mờ ảo. Đôi mắt hờ hững lướt qua chỗ trống trên sơ đồ. Tay cô tiện tay lấy một chiếc phi tiêu, phóng thẳng vào vị trí ghi tên Ngang Uy.
“Chị Hoa, em nhớ đã từng nói… trước khi báo được thù, tay em tuyệt đối sẽ không dính máu.”
“Chị tin em.” Chị Hoa dứt khoát đáp lời rồi dặn dò cô cẩn trọng, hứa có tin từ N sẽ lập tức liên lạc.
Điện thoại vừa cúp, Đại Linh phả ra hơi khói tàn cuối cùng rồi dập tắt điếu thuốc trong chiếc gạt tàn pha lê.