Đại Linh sinh ra và lớn lên giữa những ván bạc thấm đẫm mưu mô và lọc lừa, chính nơi ấy đã mài giũa trái tim cô trở nên kiên định và vững vàng hơn.
Sau nhiều năm chờ đợi, cuối cùng cô cũng đặt chân đến Thái Lan với mục tiêu: bước chân vào nhà họ Trần - thế lực đứng đầu vùng đất tội lỗi, nắm trong tay quyền lực tuyệt đối của thế giới ngầm.
Ông trời dường như vẫn để lại cho kẻ cùng đường một lối thoát, ưu ái cho cô một vẻ đẹp mê người. Đại Linh tận dụng lợi thế ấy, chủ động quyến rũ thiếu gia nhà họ Trần - Ngang Uy.
Nhưng tình yêu của người đàn ông chưa từng nằm trong kế hoạch, càng không phải mục tiêu mà cô đặt ra.
Khi men say tình yêu dâng trào, người đàn ông kề sát tai cô, trầm giọng: “Cơ thể em chỉ thuộc về tôi. Nếu một ngày nào đó em phản bội, chính tay tôi sẽ gϊếŧ em.”
Giây phút rời khỏi vòng tay ấy, cô dùng chính kỹ thuật lắp súng mà Ngang Uy đã từng dạy, ghim thẳng nòng súng lạnh lẽo về phía tim anh.
Ngang Uy siết chặt lấy tay cô, ghìm nòng súng vào sâu trong lиg ngực mình, đuôi mắt gợn lên một nụ cười khó đoán: “Được lắm.”
Khi ánh mắt hai người chạm nhau, tình yêu ngày trước giờ đã nhường chỗ cho hận thù. Chẳng bao lâu sau, anh khàn giọng: “Nói thật đi, em đã từng yêu tôi chưa?”
Đại Linh nhìn vào gương mặt anh, nơi đó thấp thoáng thất vọng xen lẫn sự tàn độc. Cô cắn chặt môi, ngón tay run rẩy.
Ngang Uy bất ngờ bẻ ngoặt cổ tay cô, xoay nòng súng chĩa về phía người đàn ông khác. Trong đáy mắt sâu thẳm ấy lóe lên sự tàn nhẫn: “Vậy đổi cách hỏi. Em và hắn… đã từng lên giường chưa?”