Và theo lời giới thiệu của chủ tiệm, cô mua một chiếc cưa sắt được cho là có thể cắt kim loại một cách dễ dàng và không tốn sức.
Vào giờ nghỉ trưa, Chương Ninh tìm cô nói chuyện.
"... Chị nghĩ công ty chúng ta sắp phá sản rồi."
Suy nghĩ của Trương Tĩnh Xu bị quả "bom" cô ấy vừa thả kéo lại: "Chị Chương, sao chị lại nói vậy?"
Chương Ninh chống cằm: "Em đừng quá ngạc nhiên, chị chỉ nói vu vơ thôi. Dù chưa đến mức phá sản, nhưng lợi ích kinh tế chắc chắn sẽ giảm. Hôm qua sau khi tan làm, chị ghé qua xưởng nuôi cấy ngọc trai của công ty mình, những viên ngọc trai đó không thể nói là không đẹp, nhưng rất đỗi bình thường, đều là loại ngọc trai rất phổ biến ở Dạ Quang Hải, không còn một viên ngọc trai dạ quang nào phát ra ánh sáng huỳnh quang vào ban đêm như những năm trước nữa."
Trương Tĩnh Xu: "Em nhớ hình như năm đó chỉ có hai sợi dây chuyền ngọc trai dạ quang được ra mắt, quả thật rất kinh ngạc."
Chương Ninh cười: "Lúc đó còn bị trêu là giá trên trời."
Trương Tĩnh Xu: "Vật hiếm thì quý."
Chương Ninh: "Ngay cả khi không có ngọc trai dạ quang, ngọc trai do Dạ Quang Hải sản xuất cũng đủ để trả lương cho nhân viên công ty rồi, chỉ là vấn đề nhiều hay ít tiền thôi. Không nói chuyện này nữa, gần đây em làm gì mà trông ủ rũ thế? Quầng thâm mắt sắp lan đến mặt rồi kìa."
Trương Tĩnh Xu: "Em bị mất ngủ một chút."
Chương Ninh: "Có chuyện gì chị giúp được thì cứ nói với chị nhé."
Trương Tĩnh Xu do dự một lát, khẽ cười: "Thật ra em có một việc cần chị Chương giúp, em muốn xin nghỉ vài ngày."
Chương Ninh là tổ trưởng, những người có quan hệ như Trương Tĩnh Xu cũng được xếp vào nhóm của Chương Ninh.
Chương Ninh: "Không thành vấn đề, mấy ngày nay em quả thực cần được nghỉ ngơi thật tốt."
Trương Tĩnh Xu được Chương Ninh đồng ý, sau khi tan làm cô đi thẳng đến gần khu nhà máy chế biến ở khu Túc Hàn.
Cô mua một chiếc máy quay video dùng pin, hình dáng nhỏ gọn, đặt trong bụi cỏ hoàn toàn không bị phát hiện.
Vị trí quay lại đúng cửa nhà kho và con đường nhỏ mà chiếc xe màu đen hay đi qua.
Sau hai ngày theo dõi, Trương Tĩnh Xu nóng lòng suy luận ra quy luật hành động của bọn họ.
Thực ra, quy luật hành động được suy đoán trong thời gian ngắn như vậy không có độ tin cậy, nhưng cô đã không thể chờ đợi thêm được nữa, cứ chờ thêm một ngày là nhân ngư lại phải chịu thêm một ngày đau khổ.