Minh Hàn Yên gạt tay Minh Hàn Thâm ra, khó chịu nhìn anh: “Anh, anh làm gì vậy chứ?”
Mi mắt thiếu nữ cong cong, má ửng hồng, đôi mắt nai nhạt dù mang chút ghét bỏ vẫn tươi xinh đáng yêu, khiến người ta khó mà không yêu quý nổi.
Minh Hàn Thâm nhìn cô một cái, lại liếc ra ngoài cửa sổ, trong mắt dưới kính gọng vàng ánh lên tia sắc bén.
Anh đưa tay nhặt kịch bản lên, thản nhiên nói: “Mấy loại người ven đường này em nên hạn chế tiếp xúc thôi, em đâu biết bọn họ là người thế nào, đâu biết bọn họ có thể làm ra chuyện gì.”
“Làm ra chuyện gì được chứ?” Minh Hàn Yên theo bản năng nhìn về phía đó, thời gian chờ đèn đỏ đã hết, xe chậm rãi lăn bánh, cảnh sắc ngoài cửa sổ cũng trở nên mờ nhòe. Người kia cũng dần dần lùi lại, cho đến khi không còn nhìn thấy nữa.
“Ha, làm ra những chuyện em không ngờ tới ấy.” Minh Hàn Thâm hạ thấp giọng: “Ví dụ như mấy vụ án hình sự…”
Minh Hàn Thâm học luật, trước đây anh thường kể cho Minh Hàn Yên nghe các vụ án, khiến cô cứ nghe tới là sợ.
“Minh Hàn Thâm!”
Cô vốn nhát gan, anh trai lại còn cố ý dọa cô.
Minh Hàn Yên giận thật, ngay cả “anh” cũng không thèm gọi: “Em có tiếp xúc với bọn họ đâu chứ.”
Nói ra câu ấy, Minh Hàn Yên không thể ngờ rằng chẳng bao lâu sau, cô không chỉ tiếp xúc với bọn họ, mà còn sống kề cận với họ mỗi ngày.
Minh Hàn Thâm khẽ cười, nhìn kịch bản tên “Thiên Thành Phong Vân”: “Em về nước là vì kịch bản này à?”
“Vâng.”
Nhắc tới điều mình thích, Minh Hàn Yên liền ghé sát vào người anh trai: “Anh, sao? Kịch bản này được chứ?”
“Cũng hay, nhưng làm lại thì thực ra khó hơn.”
“Thì sao chứ, đây là kinh điển mà. Hơn nữa bộ phim này do đạo diễn Lý Tướng Tần làm, phim ông ấy quay đều được đánh giá cao lắm đấy.”
Lúc Minh Hàn Yên nói, mắt cô sáng rực, khiến Minh Hàn Thâm nghĩ tới dải Ngân Hà sâu thẳm trong đêm, anh không kìm được đưa tay xoa đầu cô: “Phim Lý Tướng Tần quay đúng là hay, nhưng em cũng biết ông ấy rất nghiêm khắc. Dù anh có bỏ tiền xin cho em vào đoàn, cũng chưa chắc ông ấy đã nể mặt đâu.”
“Ai bảo anh phải bỏ tiền chứ?” Minh Hàn Yên ngồi thẳng người: “Em không đùa cho vui đâu. Sau này, em còn muốn làm nữ diễn viên xuất sắc nhất cơ.”
Ngày cô vừa tốt nghiệp, anh trai đã đưa cô ra nước ngoài học thêm, bố mẹ biết cô chọn ngành diễn xuất còn đặc biệt chạy tới mắng cô một trận, bảo cô chỉ ham chơi.
Nhưng cô cứ muốn để bọn họ thấy, rằng cô đang nghiêm túc.