“Vâng, con nhìn thấy tên ông ấy xuất hiện trong văn phòng của giáo sư Moody. À, cùng với tên của thầy ấy. Sau đó, tên của ông Crouch di chuyển đến Đại Sảnh Đường nơi tổ chức vũ hội, nhưng tên của giáo sư Moody vẫn không hề di chuyển.”
Harry tường thuật lại chính xác những gì mình thấy, đồng thời nhíu mày: “Điều kỳ lạ là khi con đi cùng giáo sư Snape đi qua Đại Sảnh Đường, con có thấy giáo sư Moody. Nhưng giờ, tên thầy lại ở trong văn phòng, còn ông Crouch thì đã đi ra hành lang.”
Harry trải bản đồ ra, chỉ vào tên của Crouch và Moody để cho Dumbledore xem.
“Bản đồ này có đáng tin không?” Dumbledore hỏi với giọng bình tĩnh, nhưng Harry nghe ra được một chút sắc lạnh trong câu hỏi ấy.
Harry nuốt nước bọt: “Năm ngoái giáo sư Lupin nói với con rằng bản đồ này chưa từng nói dối. Nếu thầy biết về nó.”
Vẻ mặt của Dumbledore khiến Harry hoảng hốt. Đây là lần đầu tiên cậu thấy thầy giận đến như vậy. Dường như từng nếp nhăn trên khuôn mặt ông đều đang bốc cháy.
Chúa phù hộ, cậu biết ngay mà. Có lý do chính đáng để Chúa Tể Hắc Ám phải sợ ông. Những sở thích kỳ quái như trang phục sặc sỡ hay mời kẹo chẳng bao giờ đủ khiến ai phải khϊếp đảm cả.
Vị pháp sư vĩ đại nhất thế kỷ nghiêm nghị ra lệnh, giọng nhanh và sắc bén: “Severus, báo cho Minerva tới đây. Bảo cô ấy mời Moody đang ở Đại Sảnh Đường hay hành lang đến đây. Sau đó, Severus, ta cần Chân Dược, loại mạnh nhất mà cậu có.”
“Harry, con ở lại đây, kể lại chi tiết về giấc mơ con gặp trong kỳ nghỉ hè.”
Dumbledore nhìn chăm chú vào bản đồ không chớp mắt.
Harry đoán rằng Moody chắc chắn sẽ không bao giờ ngờ rằng giây phút bước chân vào văn phòng Hiệu trưởng, điều chờ đón ông ấy lại là một tiếng hô lớn: “Stupefy!”
Cậu thấy giáo sư Moody định phản kháng, nhưng chậm hơn một nhịp. Cuối cùng, ông ấy đành gục xuống nền phòng trong trạng thái hôn mê.
Dumbledore dùng thêm một bùa trói, rồi bước tới lấy đi bình rượu và chùm chìa khóa trên người Moody.
Ông đưa bình rượu cho Snape. Snape ngửi qua, mặt nhăn lại vì ghê tởm nhưng khẳng định: “Thuốc Đa Dịch.”
Được xác nhận, Dumbledore đưa chùm chìa khóa cho McGonagall. Harry có cảm giác ông như già đi cả chục tuổi chỉ trong chớp mắt, dù giọng nói vẫn thản nhiên: “Minerva, cô đến văn phòng Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám. Ở đó hẳn có một chiếc rương, chiếc rương của Moody, loại có không gian ẩn bên trong.”
Khi nghe đến thuốc Đa Dịch, giáo sư McGonagall lập tức hiểu ra điều gì đó, khẽ gật đầu rồi rời đi qua lò sưởi.
Sau đó, Harry được nghe một câu chuyện kỳ lạ đến mức khó tin. Một màn “hy sinh vì nghĩa”, “trung tôi vì chủ”, “vì đại nghĩa diệt thân”.
Vợ của Barty Crouch đã thế chỗ con trai mình, Barty Crouch Jr để bị Giám ngục hôn và hút mất linh hồn. Hơn mười năm sau, Barty Crouch Jr, kẻ luôn tưởng nhớ đến chủ cũ của mình đã xuất hiện tại trận chung kết World Cup Quidditch và nhờ dấu hiệu Hắc Ám mà thu hút được sự chú ý của chủ nhân đang hấp hối. Hắn ta còn lên kế hoạch dùng giải đấu Tam Pháp Thuật để giúp Chúa Tể Hắc Ám trở lại.
Ba của hắn ta, ông Barty Crouch, là nạn nhân đầu tiên. Alastor Moody là nạn nhân thứ hai. Còn Harry Potter sẽ là người thứ ba.
Câu chuyện còn chưa được nghe hết, Dumbledore đã tuyên bố rằng cậu đã biết đủ và cần được nghỉ ngơi, rồi đuổi Harry ra khỏi văn phòng Hiệu trưởng. Lúc rời đi, cậu vừa khéo gặp giáo sư McGonagall đang mang theo tin tức tốt, Alastor Moody thật vẫn còn sống, chỉ hơi suy nhược một chút.
Không nằm ngoài dự đoán, bản đồ của cậu không được trả lại.
Harry nhún vai. Cậu quyết định sẽ viết thư cho cha đỡ đầu, người lúc nào cũng tha thiết muốn giúp đỡ, để hỏi xem hắn có thể chỉ cho cậu cách tạo lại một tấm bản đồ như vậy hay không.
Tiện thể, cậu cũng cần suy nghĩ thật kỹ làm sao để kể câu chuyện này cho Hermione và Ron nghe.
À không, không chỉ vậy. Cậu còn phải nghĩ xem nên giải thích thế nào với Snape về tấm bản đồ ấy.
Và thế là, Harry Potter, người vừa một lần nữa phá tan âm mưu của kẻ thù định mệnh ủ rũ rời khỏi văn phòng Hiệu trưởng.
-
Sau Giáng sinh, Cậu Bé Vàng, người vẫn bất chấp ánh nhìn chết người của giáo sư dạy Độc dược để đi học bổ túc, vô cùng kinh ngạc khi phát hiện cái tên đang đứng đầu bảng danh sách “Nhân vật gây tranh cãi nhất Hogwarts” đã đổi người. Con lai người khổng lồ Hagrid chính thức soán ngôi cậu trở thành đề tài được bàn tán nhiều nhất.
Bộ ba đã đến thăm Hagrid, nhưng dường như điều đó chẳng giúp được bao nhiêu.
Harry thậm chí còn không chắc liệu nỗi buồn của Hagrid là vì bị tiết lộ thân phận con lai người khổng lồ, hay là vì người bạn đồng loại hiếm hoi, bà Maxime, đã lợi dụng ông ấy rồi từ chối ông.
“Dùng đầu đi, Potter.” Snape không ngẩng đầu lên, ánh mắt lướt qua một chồng bài tập Độc dược chẳng biết của năm nào, nhắc nhở mà không buồn che giấu sự cáu bẳn.