Nhìn người ở ngay trước mắt, anh đột nhiên vươn tay nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của cô rồi dùng sức kéo nhẹ một cái.
Tô Băng Thiến không kịp đề phòng, cả người thuận theo lực kéo ngã vào lòng Quý Trạch Lan.
Chai nước khoáng trị giá mười vạn trong tay cô lập tức đổ ướt cả hai người.
Quý Trạch Lan không nhịn được rên khẽ một tiếng, hơi thở nặng nề hơn, đáy mắt dâng lên những cảm xúc méo mó.
Những ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng của Quý Trạch Lan lún sâu vào chiếc sofa da màu nâu sẫm được làm thủ công. Yết hầu anh trượt lên xuống, tay còn lại theo phản xạ đỡ lấy cô để tránh cô ngã xuống đất bị thương.
Vòng eo mảnh mai mềm mại không xương khiến sắc tối trong mắt anh càng đậm hơn. Mọi khả năng tự chủ mạnh mẽ dường như sụp đổ ngay khi cô đến gần.
Một giọt nước từ tóc cô nhỏ xuống yết hầu đang không ngừng chuyển động của anh. Đồng tử anh co rụt lại, du͙© vọиɠ chiếm hữu điên cuồng ẩn giấu trong đáy mắt thoáng chốc lộ ra một ít.
Giây tiếp theo, anh hoảng hốt dời mắt đi, những suy nghĩ đen tối lập tức lấp đầy l*иg ngực.
Cô có giống những người bạn đời của nhà họ Quý không, có ghê tởm mình không? Nghĩ đến đây, hơi thở anh ngưng lại.
Giây phút này, anh dường như trùng khớp vô hạn với các gia chủ nhà họ Quý trước đây.
“Xin lỗi ngài, tôi không cố ý!” Tô Băng Thiến nhìn chai thủy tinh nạm kim cương trong tay trái, may mà không vỡ.
Xin lỗi, người nghèo mới phất, vẫn chưa quen...
“Em kết hôn chưa?” Giọng Quý Trạch Lan khàn đặc. Tay phải anh nắm cổ tay cô kéo về phía mình, tay còn lại đặt lên vòng eo mảnh khảnh của cô.
Nhìn từ xa, Tô Băng Thiến như bị ôm trong lòng như một món đồ thủy tinh dễ vỡ. Anh muốn dùng sức siết cô vào xương cốt nhưng lại sợ sức sống của cô mong manh dễ gãy.
???
Tô Băng Thiến tròn mắt kinh ngạc, hạnh phúc... đến bất ngờ vậy sao?
Cô còn chưa nghĩ ra cách nào để tiếp cận thì đối phương đã cầm thìa đút cơm tận miệng.
Những ngày tháng cơm bưng nước rót của cô cứ thế mà đến sao?
Quý Trạch Lan mím chặt đôi môi mỏng, nhìn dáng vẻ ngây ngốc của cô, lòng anh mềm nhũn. Đồng thời, tâm hồn anh căng như dây đàn, chờ đợi câu trả lời của cô.
Khoảnh khắc câu hỏi được thốt ra, Quý Trạch Lan cảm thấy việc cô gái nhỏ trước mặt có bạn trai hay đã kết hôn dường như không còn quan trọng nữa.
Với quyền lực và thế lực hiện tại của anh, dù cô có bạn trai, anh cũng có thể nhẹ nhàng khiến người đàn ông đó tự động buông tay.
Ly hôn cũng vậy.