Tim Trinh Uyển đập rất nhanh, nhưng nàng cố gắng giữ bình tĩnh. Tay chân nàng vì thế mà trở nên có chút chậm chạp. Bị lôi ra khỏi căn nhà đá, nàng mới có dịp nhìn thấy tình hình bên ngoài.
Bố trí canh gác ở đây rất giống với cách đóng quân của quan phủ. Có rất nhiều thổ phỉ canh giữ ở các vị trí. Quy mô căn cứ khá lớn, nhưng quân số lại không nhiều.
Hình như nàng nghe thôn dân kể, trước đây quan phủ đã vài lần vây quét Đồ Nỗ, tiêu diệt không ít quân của hắn ta. Cuối cùng truy đuổi đến mức hắn ta chỉ còn lại một nhóm nhỏ chạy trốn.
Quan phủ đã tìm kiếm rất lâu mà vẫn không tìm thấy hang ổ của Đồ Nỗ trong rừng sâu. Đồ Nỗ xảo quyệt và tàn bạo, đã tàn sát hai ngôi làng trên đường chạy trốn, còn bắt giữ một số thôn dân làm con tin.
Từ trong căn lều chính giữa vang ra tiếng cười nói. Trinh Uyển và những người khác bị đẩy vào trong. Bên trong có mười mấy tên thổ phỉ, kẻ ngồi ở vị trí chủ tọa chính là Đồ Nỗ.
Họ bị đưa đến một khoảng đất trống chỉ được che chắn sơ sài bằng một tấm vải. Một phụ nhân có vẻ mặt mệt mỏi tràn đầy bất đắc dĩ bị ép phải lau rửa qua loa cho Trinh Uyển và mấy người trẻ tuổi khác, rồi thay cho họ một bộ quần áo mới.
Cách đó không xa, hai tên thổ phỉ đang cưỡиɠ ɧϊếp hai nữ nhân trẻ. Hai nữ nhân bị bạo lực áp chế, vẻ mặt tuyệt vọng cùng cực.
Trinh Uyển vừa đau lòng vừa bất lực, ánh mắt chất chứa phẫn nộ. Cho đến khi các nàng bị đẩy ra giữa để biểu diễn. Nàng loáng thoáng nghe thấy bọn chúng bàn bạc định gϊếŧ hết thôn dân trước khi trời sáng, rồi rời khỏi căn cứ.
Phải làm sao đây? Nàng chỉ còn biết hy vọng có người phát hiện ra dấu vết mình để lại, mau chóng tìm đến cứu bọn họ.
Các nàng vốn không giỏi múa hát, lại thêm sợ hãi nên càng lúng túng vụng về. Chứng kiến cảnh tượng những người bị hại bị hành hạ trước mắt, họ vô cùng khó chịu.
Đồ Nỗ tỏ vẻ không vui. Hắn ta ném chén rượu xuống đất, bước xuống túm tóc nữ hài* đang khóc nức nở bên cạnh Trinh Uyển, rồi giáng cho nàng ấy một bạt tai thật mạnh.
(*Nữ hài: Từ dùng để chỉ những cô gái nhỏ.) Cái tát khiến nữ hài vốn đã đói lả mấy ngày nay hộc máu ngã quỵ. Chưa kịp hoàn hồn, Đồ Nỗ đã xé toạc quần áo của nàng ấy trước mặt mọi người.
Những thôn dân còn lại sợ hãi nấp ở phía xa run lẩy bẩy.
Nữ hài giãy giụa, lại bị Đồ Nỗ tát thêm hai cái nữa rồi ngất lịm. Hắn vẫn không dừng lại. Hành động của hắn ta khiến đám thổ phỉ xung quanh hò reo cổ vũ.
Trinh Uyển cố gắng nhẫn nhịn, không dám nhìn cảnh tượng trước mắt. Ngay khi Đồ Nỗ cởi thắt lưng định giở trò đồϊ ҍạϊ với nữ hài, không biết nàng lấy đâu ra dũng khí, thân thể hành động nhanh hơn cả suy nghĩ. Nàng vươn tay ra, giọng nói run run: "Đại nhân, hà tất phải ra tay với một nữ hài không có bất kỳ phản ứng gì như vậy?"
Đồ Nỗ bị cắt ngang hứng thú, giận dữ trừng mắt nhìn nàng. Khi nhìn thấy khuôn mặt lấm lem bụi đất của Trinh Uyển, ánh mắt hắn ta chuyển xuống bàn tay nàng. Tuy đôi tay hơi thô ráp vì lao động một thời gian dài, không được trắng trẻo mịn màng cho lắm, nhưng cánh tay lại được tay áo che chắn nên làn da ở cổ tay vẫn trắng trẻo mịn màng.
Đồ Nỗ đẩy nữ hài trong tay ra, túm lấy Trinh Uyển kéo lại gần rồi ngửi.
Biểu hiện háo sắc, tham lam được phát huy vô cùng tinh tế.