Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mạt Thế: Khai Cục Hòn Đảo Vô Cực Giữa Đại Đương

Chương 8

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau một hồi đánh chén, dù đã ăn hết sức bình sinh nhưng cô chỉ ăn được hết 1 nửa số thịt. Số thịt còn lại cô lấy 1 mảnh vỏ cua và đặt riêng ra để phần cho bữa tối.

Khi đưa mắt nhìn về phía những mảnh vỏ cua vỡ nát còn sót lại. Chiếc kính "Nhìn Thấu Siêu Cấp" nháy lên một dòng thông báo xanh lơ:

[Phát hiện: 5 đơn vị Mảnh Kim Loại Cứng và 1 hạt Tinh Hoa Giáp Xác. Vật liệu cần thiết cho Máy lọc nước mặn (Cấp 1).]

Hân Dư nhanh tay thu gom những mảnh vỏ cua sắc nhọn và hạt tinh hoa lấp lánh vào rương đồ. Cô không nhịn được mà nở nụ cười, nhìn về phía mặt biển đen ngòm với ánh mắt khác hẳn lúc trước.

Nếu mỗi con quái vật đều là một "gói chuyển phát nhanh" vừa mang cơm vừa mang linh kiện thế này, thì mạt thế đại dương xem chừng cũng không đến nỗi tệ.

[Đinh! Nguyên liệu chế tạo Máy lọc nước mặn (Cấp 1) đã đầy đủ: 5/5 Mảnh kim loại, 1/1 Tinh hoa giáp xác, 10/10 Đá cuội.]

Hân Dư lập tức kích hoạt bản vẽ trong đầu. Cô chọn một góc bằng phẳng ngay cạnh gốc Cây Dừa Thủ Vệ, nơi có bóng râm và được bảo vệ tốt nhất.

"Bắt đầu chế tạo!"

Sau một hồi hì hục, một thiết bị có hình thù đơn giản đã hiện ra.

Thiết bị có cấu tạo tối giản với khung sắt đen chắc chắn, phía trên là khay chứa nước biển bằng phễu dẫn thẳng vào lõi lọc tinh hoa lấp lánh.

[Đinh! Chế tạo thành công: Máy lọc nước mặn (Cấp 1). Công suất: 5 lít/ngày.]

Hân Dư múc một gáo nước biển đổ thử vào khay chứa. Chỉ vài giây sau, những giọt nước trong vắt bắt đầu nhỏ xuống bình chứa, tiếng tí tách vang lên nghe vui tai vô cùng. Cô đưa tay hứng lấy một ngụm, vị nước thanh khiết lan tỏa, hoàn toàn không còn chút vị mặn chát nào của biển cả.

Niềm vui sướиɠ tột độ chưa kịp lan tỏa khắp tâm trí, thì chiếc kính "Nhìn Thấu Siêu Cấp" trên mặt cô đột ngột nháy đỏ dữ dội.

[Cảnh báo: Phát hiện sinh vật biển Cấp 3 đang tiến tới! Sinh vật xác định: Rùa Bánh Xe Cối.]

Nghe thấy chữ "Rùa", Hân Dư đang căng thẳng bỗng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cô thong thả hạ thanh gươm sắt xuống, còn không quên đưa tay lên vuốt ngực trấn an: "Hóa ra là rùa. Tưởng gì chứ rùa thì chắc tới sáng mai nó mới bò được tới chân mình. Cứ để nó từ từ, mình còn kịp uống thêm nữa."

Thế nhưng, đời không như là mơ, và mạt thế thì không có chỗ cho sự chủ quan.

Vυ"t!

Một tiếng xé gió kinh hồn vang lên. Hân Dư còn chưa kịp đưa gáo nước lên miệng thì từ mặt biển, một bóng xanh tròn trịa lao vυ"t lên như một viên đạn đại bác. Nó không hề bò lạch bạch như những con rùa bình thường, mà bốn cái chân chèo của nó co lại, toàn bộ cơ thể thu gọn trong cái mai tròn xoe, xoay tròn với tốc độ chóng mặt trên cát.
« Chương TrướcChương Tiếp »