Editor: Trâm Rừng
Hoàng Mao: "Tang thi ăn rồi hình như khỏe hơn trước thì phải?"
Diệp Lăng gật đầu: "Đúng vậy, mọi người cẩn thận."
Cô đã quyết định, họ đã chịu theo cô rời khỏi khu dân cư tương đối an toàn để ra ngoài mạo hiểm, cô sẽ không để họ gặp nguy hiểm.
Vào thời điểm thích hợp cô sẽ thể hiện dị năng không gian của mình, dù sao sau này ra ngoài thu thập vật tư lớn cũng phải hợp tác với họ.
Dọn dẹp xong mấy con tang thi, họ nhanh chóng lách vào hiệu thuốc 24 giờ ven đường.
Diệp Lăng nhào tới trong nháy mắt giải quyết con tang thi kia, trực tiếp đi vào nhà kho nhỏ phía sau.
Thuốc kê đơn thường ở trong kho, thuốc tiêu viêm, thuốc hạ sốt, thùng nước khử trùng lớn, gạc, còn có một số dụng cụ phẫu thuật đơn giản, quần áo phòng dịch các loại, Diệp Lăng đều thu vào không gian.
Mấy người bên ngoài cũng lấy được không ít thuốc.
Lúc rời đi Diệp Lăng thu luôn vào không gian những đồ bổ máu, vitamin các loại, tiện tay thu thêm mấy bình chữa cháy.
Họ vừa dọn dẹp vừa đi đến lối vào tầng hầm khách sạn.
Tuy Diệp Lăng khỏe hơn rất nhiều, còn có không gian làm con át chủ bài, nhưng cô không mạo hiểm, cảm thấy vẫn là chặn địa hình dọn dẹp quái vật vừa an toàn vừa nhanh chóng.
Khách sạn và các tiện ích đi kèm bên trong như quán cà phê, quán bar nhỏ, nhà hàng và phòng massage tắm hơi, KTV các loại đều phục vụ 24 giờ.
Cửa kính cường lực ở tầng một vỡ vụn, nhân viên phục vụ và bảo vệ đi lại, tang thi hoạt động trên mặt đất cũng không ít.
Họ gây ra tiếng động hạn chế dụ tang thi ở gần đến chỗ tầng hầm.
Hiện tại phạm vi cảm nhận của tang thi có hạn, đảm bảo không bị một đàn kéo đến trong một lúc.
Lúc này nhóm khu dân cư lại nổ tung.
Những người sống sót nhốt mình trong phòng, luôn trong trạng thái lo lắng sợ hãi, buồn ngủ lắm thì ngủ gà ngủ gật một lát, lại sợ tang thi xông vào mà không dám ngủ sâu.
Từng người càng thêm lo lắng bồn chồn.
Họ liên tục nhắn tin trong nhóm.
【Mấy người đó làm sao vậy? Không cứu hàng xóm trong khu mình lại chạy ra ngoài đánh tang thi? Khoe khoang cái gì chứ? Khoe khoang bản lĩnh của họ à?】
【Cố ý không cứu chúng ta à? Nếu tôi bị tang thi cắn, chết đói, suy sụp nhảy lầu, đều tại bọn họ! Là bọn họ thấy chết không cứu!】
【Có năng lực mà không cứu, chính là cố ý mưu sát!】
Những người sống sót không được cứu viện càng nói càng giận dữ, họ vốn đã vô cùng ấm ức lo lắng, thần kinh căng thẳng đến mức có thể đứt bất cứ lúc nào, lúc này bị người khác xúi giục kích động, liền có người mở cửa sổ hét lớn về phía mấy người Diệp Lăng: "Hung thủ, kẻ gϊếŧ người!"
Khách sạn ở ngay phía bắc tòa nhà 1234, họ nhìn rõ ràng từ cửa sổ phía bắc.
Bị họ hét như vậy, tang thi trên đường lập tức gầm gừ động đậy, nhao nhao nhanh chân kéo lê về phía có tiếng động.
Có người sống sót thấy tang thi không đi về phía Diệp Lăng mà lại tụ tập dưới lầu liền mở cửa sổ ném chai lọ ra ngoài.
Nhưng dù họ ném thế nào, cũng không thể ném tới chỗ Diệp Lăng.
Ngược lại có một người thức tỉnh dị năng hệ lực lượng, một phát ném chai qua bên kia đường.
Tang thi ở tầng một khách sạn và trên đường bị những tiếng động này dụ dỗ lúc thì kéo lê về phía gần các tòa nhà khu dân cư, lúc thì lại đi về phía chai lọ, tang thi ở cửa sổ tầng hai khách sạn cũng trực tiếp ngã ra ngoài.
Chúng không có trí thông minh, chỗ nào có tiếng động thì đi về đó.
Mấy người Diệp Lăng liền tạo ra động tĩnh, dụ tang thi đến.
Rất nhanh hơn chục con tang thi gầm rú lao về phía họ.
Diệp Lăng: "Xuống tầng hầm!"
Kéo giãn khoảng cách, không để tang thi tụ tập lại, đây là cách gϊếŧ chúng dễ dàng và an toàn nhất.
Rất nhanh tang thi đến rìa tầng hầm, chân chúng còn chưa biết cong, càng không biết cái gì gọi là cẩn thận, cái gì gọi là hố, trực tiếp lao đầu xuống, lộn nhào thành một cục.
Mấy người Diệp Lăng ở dưới đón "bóng", tang thi vừa ngã xuống còn chưa bò dậy được không có sức hành động, họ trực tiếp một dao một rìu gϊếŧ chết.
Liên tục có tang thi lăn xuống, họ ở dưới cứ thế mà chém gϊếŧ móc tinh hạch.