Editor: Trâm Rừng
Trong thời gian này liên tục có người tuyệt vọng.
Họ mong chờ quân đội vào thành nhưng không thấy bóng dáng quân đội đâu, mong chờ có người đến cứu mình kết quả mấy người Diệp Lăng đón An Sen rồi đi mất.
Có người cho rằng mình bị bỏ rơi, tuyệt vọng suy sụp chọn cách nhảy lầu tự tử.
Tuy đã gần nửa đêm, nhưng phần lớn chủ nhà đều chưa ngủ, có người nghe thấy động tĩnh liền nhanh chóng đăng lên nhóm.
Trước đây phần lớn những người sống sót đều trong trạng thái hoảng sợ, cùng cảnh ngộ thương nhau, cùng nhau mong chờ quân đội vào thành hoặc có người cứu giúp, sẽ không oán hận những người sống sót khác.
Bây giờ Hoàng Mao và những người khác dọn dẹp quái vật, khiến họ nhìn thấy hy vọng được cứu, họ liền cho rằng Hoàng Mao và những người khác nên chịu trách nhiệm đến cùng.
Thấy Hoàng Mao và những người khác rời đi, có người không nhịn được nói móc mỉa, nói đội của Hoàng Mao xem mặt mà bắt hình dong, cho người ta hy vọng rồi lại khiến người ta tuyệt vọng, quá tàn nhẫn.
Họ nói xong trong nhóm nhỏ tòa nhà số bảy, sợ người ở tòa nhà số tám không thấy lại chạy sang nhóm chủ nhà lớn nói.
Hoàng Mao sợ Diệp Lăng thấy sẽ tức giận, còn khuyên cô: "Đại ca, đừng chấp nhặt với bọn họ."
Diệp Lăng đang lặng lẽ hấp thụ viên tinh hạch kia, lần này rất hiệu quả, đốm sáng nhỏ lấp lánh rực rỡ.
Cô nghi hoặc: "Chấp nhặt cái gì?"
Cô căn bản không xem nhóm lớn của khu dân cư, bình thường chỉ xem nhóm thể thao và nhóm nhỏ của mình thôi.
Hoàng Mao cười cười: "Không có gì."
Thang máy mở ra ở tầng 12, lúc Diệp Lăng muốn ra khỏi thang máy thì An Sen nhanh chóng nhét vào tay cô một hộp sô cô la nhập khẩu.
Anh ta cười rạng rỡ như mọi khi: "Đại ca, sau này dọn dẹp quái vật dẫn em theo với."
Diệp Lăng: "Được."
Cô cầm sô cô la về nhà, Tiểu Bất Điểm đã lên giường ngủ rồi.
Cô theo lệ đi tắm trước, sau đó thay quần áo lên giường.
Cô nằm trên giường liếc nhìn tin nhắn trong nhóm.
Tiểu Phạm gửi mấy tấm ảnh trồng rau ở ban công và sân thượng, còn có danh sách và thông tin liên lạc của những người sống sót tích cực tham gia vận chuyển đất trồng rau.
【Tiểu Phạm: @Diệp Tử, sau này chúng ta có rau cải xanh ăn rồi.】
Lâm Mỹ Kỳ cũng gửi danh sách những người sống sót tham gia vận chuyển vật tư và khiêng xác.
【Diệp Lăng: Lát nữa bảo Hoàng Lạc Ninh dựa theo công sức bỏ ra mà chia đồ ăn.】
Bây giờ vẫn còn than điện, chủ yếu chia gạo mì các loại, đồ ăn liền để lại sau này ăn dần.
Anh em nhóm thể thao Thiết Nhân lại đang spam màn hình.
【Thiết Nhân Lăng Vân: Các bạn trong nhóm, nhanh chóng tích trữ vật tư đi! Một số nơi đã bắt đầu cúp điện rồi!】
【Thiết Nhân Lăng Không: Không thể nào, chỗ tôi đều là điện gió, không cúp điện đâu.】
【Thiết Nhân Lăng Phong: Cánh quạt điện gió không ai bảo dưỡng tra dầu cũng sẽ ngừng thôi! Phổ cập một kiến thức, nước ta hiện tại bảy mươi phần trăm là nhiệt điện, không ai thêm nhiên liệu trong vòng 48 tiếng sẽ mất điện. Mà điện gió, điện mặt trời, điện hạt nhân các loại đều cần bảo trì thủ công, dầu bôi trơn máy phát điện gió hết sẽ ngừng quay, tấm pin mặt trời không ai lau bụi rất nhanh sẽ hỏng, nhà máy điện hạt nhân hình như có thể duy trì được một thời gian? Chỉ có thủy điện là có thể vận hành lâu dài, nhưng chịu ảnh hưởng địa hình, không nhiều thành phố có thủy điện!】
【Tôi là Phú Nhị Đại: Nhà họ hàng tôi ở gần nhà máy điện hạt nhân, vậy tôi có nên cân nhắc đến nương nhờ họ không?】
【Lục Nhất Minh: Nhà máy điện hạt nhân không có chuyên gia bảo trì, nước làm mát trong khoảng một tháng sẽ bốc hơi hết, đến lúc đó sẽ xảy ra vấn đề phóng xạ, những người sống sót ở khu vực cách nhà máy điện hạt nhân 5-10 km phải tìm cách sơ tán!】
【Tôi là Phú Nhị Đại: @Lục Nhất Minh, cảm ơn đại ca! Tôi phải nhanh chóng thông báo cho họ.】
【Thiết Nhân Lăng Vân: @Lục Nhất Minh đại ca, cầu chia sẻ tin tức mới nhất, quân đội khi nào vào thành? Nước ta có xây dựng căn cứ an toàn không? Cầu chia sẻ vị trí!】