Editor: Trâm Rừng
Nghe An Sen giới thiệu tầng 9 và tầng 6 tòa nhà số 8 gần giống nhau.
Diệp Lăng bảo họ dùng cả bốn ống sắt chống sau cửa, đầu dưới dựa vào tường, thêm sức của mấy người, đám tang thi ở hành lang này không thể trực tiếp phá cửa thoát hiểm.
Chỉ cần có khoảng đệm, họ có thể từng bước tiêu diệt quái vật.
Không được nữa thì cô còn có thể lấy tủ ra đập.
Thời khắc nguy cấp không gian cũng không phải là không thể bại lộ, dù sao rất nhiều người đều có dị năng, cô cũng không có gì phải sợ người khác.
Cô đứng ở khe cửa, Trịnh Lập Đạt đứng cạnh cô còn Vương Bỉnh An, Hoàng Mao phụ trách đẩy cửa.
An Sen cũng muốn qua giúp một tay, nhưng vì chưa phối hợp bao giờ nên sợ gây thêm rắc rối đành đứng yên.
Trịnh Lập Đạt đột nhiên căng thẳng nuốt nước bọt, nhỏ giọng nói: "Đại ca, cái đó... trước đây chúng tôi gặp chuyện cũng là như vậy đấy."
Diệp Lăng thản nhiên nói: "Không sao, bây giờ chúng ta đông người hơn."
Gần như vừa gõ cửa, liền nghe thấy tiếng gầm gừ xông tới.
Số lượng ít nhất cũng mười mấy con!
Sắc mặt Trịnh Lập Đạt biến đổi, hai chân theo phản xạ hơi nhũn ra, hắn thấy Diệp Lăng đứng đó không có vẻ gì muốn bỏ chạy liền trấn tĩnh lại.
Diệp Lăng đứng ở khe cửa nhìn rõ ràng, một con tang thi tốc độ nhanh nhất trong nháy mắt đã đến trước mặt.
Cô hơi nghiêng người, ra hiệu khe cửa mở rộng hơn một chút, con tang thi "vù" một tiếng cả tay lẫn đầu xông vào.
Trịnh Lập Đạt theo bản năng dùng sức đẩy cửa muốn kẹp con tang thi lại.
Diệp Lăng động tác nhanh hơn, rìu trên tay trái chém móng vuốt tang thi, dao chặt xương trên tay phải nhanh chuẩn mạnh đâm vào thái dương nó.
Một đao trí mạng!
Ngay sau đó là con thứ hai.
Có xác con thứ nhất chắn lại, con thứ hai chỉ có thể chồng lên nó thò đầu ra, lại bị Diệp Lăng dùng một dao gϊếŧ chết.
Cô phát hiện khi cửa có khe hở đủ để tang thi thò đầu vào, phản ứng đầu tiên của chúng là điên cuồng thò đầu vào khe hở há miệng cắn xé, chứ không tập trung lực lượng đập cửa.
Có hai cái xác làm bình phong, tang thi phía trước cũng không thể áp sát cửa mà đập tới, ngược lại sẽ bị vấp ngã.
Lộc cộc lộc cộc, một con ngã kéo theo cả loạt!
Rất nhanh đám tang thi ngã xuống liền dựa vào xác hai "tiền bối" ra sức thò đầu vào khe cửa.
Diệp Lăng thật chưa thấy ai vội vàng đưa đầu chịu chém như vậy, cô đành vui vẻ nhận lấy.
Có con tang thi có lẽ đang tiến hóa, hộp sọ trở nên cứng hơn sẽ kẹt rìu, cô liền trực tiếp đâm vào thái dương hoặc chặt đầu nó ra rồi đâm.
Dù sao chỉ cần có thời gian, có vô số cách đối phó với chúng.
Trịnh Lập Đạt: "Đại ca, tôi giúp anh chặt đầu!"
Diệp Lăng: "Cũng được."
Trịnh Lập Đạt phụ trách ngồi xổm chặt đầu, Diệp Lăng thì dùng chĩa sắt đâm những con muốn đứng dậy.
Từ lâu đầu nhọn của chĩa sắt đã không còn sắc bén, Diệp Lăng hoàn toàn dựa vào sức mạnh đâm mạnh.
Dù sao mắt tang thi rất yếu ớt, dù không sắc bén nữa cũng đâm vào được.
Thấy sức chiến đấu của tang thi giảm đi đáng kể, Diệp Lăng liền bảo họ bỏ ống sắt ra trực tiếp ra ngoài dọn dẹp.
Đột nhiên cửa thoát hiểm vốn đang đóng ở tầng 11 bị một lực mạnh đập mở tung, "hống... khẹc khẹc..." một con tang thi có đôi mắt đỏ ngầu, cao lớn hơn nhiều lảo đảo đi tới, nghe thấy động tĩnh lập tức há miệng cắn xé về phía dưới lầu.
An Sen thấy vậy lập tức bỏ chạy về tầng 9, "Tang thi lớn đến rồi!"
Con tang thi ở tầng 11 này đặc biệt lợi hại, sức mạnh rất lớn, tốc độ cũng nhanh hơn một chút!
Đã có hai người sống sót ở tầng 11 bị nó cắn rồi.
Mấy người phản ứng cũng nhanh, nắm chặt ống sắt nghiêm túc chờ đợi.
Diệp Lăng muốn xem con tang thi này xuống lầu thế nào.
Nếu nó có thể đi xuống như người, vậy họ sẽ lui về hành lang.
Con tang thi lớn nghe thấy tiếng người, lập tức bất chấp tất cả xông xuống.
"Ù ù ù..." Nó phát huy hết phong cách lăn cầu thang của tang thi, một đường lăn xuống tầng 10.
Diệp Lăng: "Lên!"
Thừa lúc nó chưa kịp phản ứng, Diệp Lăng lập tức tiến lên hung hăng đâm mạnh chĩa sắt qua.
"Keng" chĩa sắt đâm vào trán tang thi, hộp sọ của con tang thi này rõ ràng cứng hơn những con khác, một lần đâm không thủng.