Editor: Trâm Rừng
Diệp Lăng lại không lạc quan như vậy, cả nước rộng lớn như thế, thành phố lớn nhiều như vậy, dù thành phố A cũng có mười quận, khu Thái Bình nơi cô ở vẫn là vùng tương đối hẻo lánh, dù bộ đội vào thành e rằng cũng chưa đến lượt nơi này.
Muốn dọn dẹp hết tang thi trong thành phố, phải tốn bao nhiêu nhân lực và vật lực?
Lạc quan thì bộ đội nhiều nhất cũng chỉ dọn dẹp tang thi trên đường phố, tang thi trong nhà dân vẫn phải do người sống sót tự tìm cách.
Bi quan thì bộ đội có lẽ ngay cả tang thi trên đường phố cũng không quản, vì quản không xuể.
Diệp Lăng cảm thấy người sống sót vẫn phải tự cứu lấy mình mới được.
Đừng ngồi chờ chết, đừng ngồi mát ăn bát vàng.
Tiểu Phạm nói với Diệp Lăng: "Tiểu Diệp, em muốn xuống lầu thu thập một ít đất lên, ban công và sân thượng đều có thể dùng thùng xốp và chậu hoa đựng đất, em thử thúc đẩy chút rau cải xanh xem sao."
Tối qua dị năng của cô bị rút cạn trực tiếp ngất xỉu, sáng tỉnh dậy dị năng hồi phục nhưng rất yếu.
Cây hoa kia là sự kiện ngẫu nhiên.
Cô muốn thúc đẩy lương thực là không thể, nhưng có thể thúc đẩy rau cải xanh có chu kỳ sinh trưởng ngắn, ví dụ như rút ngắn một tháng xuống 20 ngày?
Cô không chắc, phải thử mới biết.
Diệp Lăng: "Đợi chúng ta dọn dẹp sạch sẽ bên dưới đã."
Bọn họ đi xuống bằng cầu thang thoát hiểm, tiện tay đóng cửa cầu thang thoát hiểm ở tầng hầm một và hầm hai lại.
Trở lại tầng một, người đông dễ dàng giải quyết hai con tang thi.
Tóc vàng và Vương Bỉnh An chạy đi đóng cửa phía đông và phía tây lại.
Nhìn cánh cửa kính phía trước, tất cả đều im lặng trong giây lát, nếu tang thi ùa đến thì cánh cửa kính này cũng chẳng có tác dụng gì.
Tốt nhất là đảm bảo khu dân cư không có tang thi ra vào trên mặt đất.
Diệp Lăng nói với Tiểu Phạm: "Cô có thể gọi những người khác giúp đào đất vận chuyển đất, tìm thêm mấy người hệ mộc hệ thủy cùng nhau trồng rau."
Những người không thể đánh tang thi thì dựa vào trồng rau đổi lấy thức ăn vậy.
Cô có thể tích trữ gạo, mì, thịt nhưng không kiếm được nhiều rau, dù sao rau ở chợ cũng không để được mấy ngày là hỏng.
Tiểu Phạm lập tức kêu gọi những chủ hộ có dị năng hệ mộc và hệ thủy trong nhóm, rất nhanh đã có người hưởng ứng.
Triệu Phương Như ở nhà 1803 là hệ mộc, Từ Kiến Nghĩa ở nhà 1303 là hệ thủy, Trần Chí Cương ở nhà 1104 tuy không phải nhưng vẫn nguyện ý giúp đào đất, còn có Tần Thời Vận ở nhà 1903, Hách Ninh ở nhà 1503 cũng lần lượt đăng ký giúp đỡ.
Không tham gia tiền tuyến đánh quái, nếu không giúp đỡ hậu cần, sau này còn mặt mũi nào đi theo các đại ca ra ngoài kiếm vật tư?
Tôn Kế Trạch ở nhà 1902 không nhịn được hỏi: Chúng tôi giúp đỡ, có thù lao không vậy?
Hàng xóm của anh ta là Tần Thời Vận lập tức phản bác: Không bị tang thi ăn thịt đã là thù lao tốt nhất rồi, anh không muốn sao?
Tôn Kế Trạch lập tức im lặng.
Mấy người Diệp Lăng ấn công tắc mở cửa phía đông đi ra ngoài, để Tiểu Phạm ở lại trông cửa, nếu bọn họ gặp nguy hiểm bên ngoài có thể kịp thời chạy về.
Trần Huy: "Đại ca, tôi lên lầu thu thập thùng xốp và chậu hoa."
Anh ta quay người đi thang máy chạy mất.
Mấy người Diệp Lăng đi đến bên ngoài tầng lửng.
Tang thi lảng vảng trên mặt đất chủ yếu là bảo vệ và nhân viên quản lý bị cắn, còn có một số ít chủ hộ ở tầng hai. Tang thi lảng vảng trong hành lang, vô tình sẽ đi vào cầu thang thoát hiểm, sau đó lăn lông lốc xuống cầu thang bò ra tầng một lảng vảng, lảng vảng có lẽ sẽ ra ngoài.
Đám người Diệp Lăng vừa bước chân xuống đất, đám tang thi ở gần đó liền cảm nhận được gì đó nhanh chóng tụ tập về phía này.
Diệp Lăng: "Dụ chúng vào tầng lửng, tiêu diệt từng tên."
Bố cục tầng lửng giống như kiểu nhà ở trên lầu, có không ít cột và tường thẳng đứng, tang thi đi vào rất dễ đâm vào.
Rất nhanh năm con tang thi hô hô ha ha kéo tới phía này, hai con đi đầu nhanh như tốc độ đi bộ nhanh của đàn ông, những con phía sau trông rất cố gắng nhưng thực tế đi không nhanh.
Tang thi không có trí thông minh, chúng cũng không biết vòng qua hàng rào hoa thấp, cứ thế xông thẳng vào.
Chưa kịp vào tầng lửng, đã lăn lộn không ngừng trong một đám hoa đỗ quyên.
Mọi người: "..."
Trong nháy mắt không còn cảm thấy nguy hiểm nữa.
Tóc vàng: "Nếu chúng cứ như vậy thì chẳng có gì đáng sợ."
Tốc độ chậm, trí thông minh thấp, không leo cao được, thực ra rất dễ đối phó.
Chỉ sợ chúng sẽ tiến hóa thôi.
Qua hai phút, cuối cùng cũng có tang thi bò vào, nĩa thép của Diệp Lăng ra tay, trực tiếp xiên nó ngã xuống đất.
Tóc vàng lập tức lên bổ nhát cuối, tiện tay đào tinh hạch.
Vương Bỉnh An và Trịnh Lập Đạt cũng hợp tác chém ngã một con.
Rất nhanh bốn con tang thi bị giải quyết, con thứ năm cuối cùng cũng bò dậy, mắt đã bị cành cây bụi đâm mù!