Đêm khuya khi trở về nhà cũ, Thẩm Luyến Thư bị hai gã đàn ông theo đuôi suốt đường, buộc phải rẽ vào một con hẻm nhỏ gần đó, chui vào một tiệm xăm ven đường. Trong tiệm có mấy gã đàn ông cơ bắp lực lư …
Đêm khuya khi trở về nhà cũ, Thẩm Luyến Thư bị hai gã đàn ông theo đuôi suốt đường, buộc phải rẽ vào một con hẻm nhỏ gần đó, chui vào một tiệm xăm ven đường.
Trong tiệm có mấy gã đàn ông cơ bắp lực lưỡng đang ngồi tán chuyện, trong số đó có một người khí chất lạnh lùng kiêu ngạo, dung mạo xuất chúng, trên cổ tay đeo một chiếc đồng hồ xa xỉ.
Anh liếc mắt về phía sau cô một cái, giọng điệu lạnh băng: “Chỗ này sao lại để ai cũng có thể vào?”
Thẩm Luyến Thư lạnh mặt, xoay người định đi ra thì bất ngờ bị người kia gọi lại: “Không nói cô.”
Anh cởϊ áσ khoác vứt qua cho cô, xắn tay áo sơ mi lên, nghiêng đầu nhìn thoáng qua ba kẻ bám theo cô rồi quay sang, đôi mắt pha lê dưới ánh đèn đường sáng rực như lưu ly:
“Đi một mình?”
Thẩm Luyến Thư ôm lấy áo khoác hắn đưa, nhẹ nhàng gật đầu.
“Đừng đến mấy chỗ thế này, nguy hiểm.”
Anh vừa nói, vừa tao nhã chỉnh lại vạt áo và cà vạt: “Tôi đưa cô về trung tâm thành phố.”
Thẩm Luyến Thư kín đáo giấu chiếc chìa khóa Maserati đi: “Được thôi.”
--------
Người thừa kế của tập đoàn Vạn thị của Vạn gia, ngoài mặt thì ôn hòa nhã nhặn, thực chất lại là kiểu người lạnh nhạt, vô tình.
Để tránh cuộc hôn nhân sắp đặt từ bậc cha chú, trước buổi gặp mặt giữa hai nhà, anh đã chủ động ký hợp đồng “bạn gái giả” với một cô gái.
Ngay lần đầu gặp mặt, cô gái ấy đã đỏ mặt vì anh. Vạn Thành nhìn ra chút tâm tư nhỏ của cô, liền nhắc nhở:
“Thư Thư, đừng vượt giới hạn.”
Cô gái nhỏ giọng: “Em biết rồi.”
Đến kỳ hạn, cô rời đi không một lời từ biệt. Món quà quý anh tặng cũng bị cô bỏ lại, chẳng khác gì bốc hơi khỏi nhân gian.
Hai người gặp lại là tại một buổi đấu giá từ thiện.
Vạn Thành nhìn chằm chằm cô gái xinh đẹp đang mỉm cười rạng rỡ trên sân khấu, thử gọi tên thật mà cô chưa từng tiết lộ với anh:
“Thẩm Luyến Thư?”
“Vạn tiên sinh.”
Thẩm Luyến Thư không hề có chút biểu hiện nào của một “bạn gái hợp đồng cũ,” chỉ dùng thân phận “đối tượng liên hôn” để chào hỏi:
“Nghe nói ngài đã có bạn gái, sao không đưa theo?”
Vạn Thành đáp:
“Giận dỗi, bỏ nhà đi rồi.”
Thẩm Luyến Thư cười:
“Vậy thì phải dỗ cho khéo vào.”
Vạn Thành nắm lấy tay cô, cong môi cười:
“Muốn tôi dỗ kiểu gì?”
--------
# Đối tượng liên hôn bỏ trốn sau cùng lại mạnh tay chi tiền để mua tôi về?
# Cô bạn gái hợp đồng lại chính là đối tượng liên hôn mà tôi từng chê bai?