Chương 31



Trong đêm tối đen như mực.

Y Lộc Đường vòng hai tay ôm lấy người, bước đi từng bước trên con đường vắng tanh không dám ngoảnh đầu lại.

Bốn phía tĩnh mịch, chỉ có tiếng bước chân nhẹ nhàng của cô vang vọng trong không khí.

Bóng cây bên đường giăng giăng như móng vuốt, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể lao ra vồ lấy cô.

Tim cô đã treo lên tận cổ, mỗi bước đi đều thót tim.

"Meo!" Một tiếng kêu chói tai xé tan sự tĩnh lặng.

Một con mèo hoang không biết từ đâu đột ngột lao ra làm Y Lộc Đường giật nảy mình, cả người cô run lên, theo phản xạ lùi lại phía sau.

Trong lúc hoảng loạn, cô trượt chân, cả người mất thăng bằng, ngã mạnh xuống đất.

“A."

Cơn đau ở mông lập tức truyền khắp toàn thân, xen lẫn tiếng gió rít "vù vù" vội vã, như tiếng than khóc của quỷ dữ. Cô hoảng đến hồn bay phách tán, cố gắng lồm cồm bò dậy, đôi mắt dần dần ngấn nước.

Cô chẳng buồn để ý gì nữa, cứ thế lao về phía trước, chẳng nhìn thấy vật cản phía trước, lại vấp thêm cú nữa, ngã xuống lề đường.

Đầu gối trầy xước đau đến nỗi mặt cô gái nhỏ run lên, hàm răng trắng ngần cắn chặt môi dưới, cố gắng không để mình kêu lên thành tiếng.

Tối nay thật xui xẻo, vừa bị dọa ngất, vừa đi đường đêm, lại còn ngã.

Biết thế đã không đi cái nơi quái quỷ đó với anh ta rồi.

Tức chết đi được.

Đầu óc mấy người ngoại quốc này sao mà kỳ quặc vậy chứ.

Thật sự không hiểu trong đầu họ rốt cuộc đang nghĩ gì.

Trong bóng tối, một bàn tay lớn đột nhiên nhấc bổng cô lên khỏi mặt đất, ôm trọn cô vào lòng.

Động tác ấy, y như thể đang xách một con thỏ con.

Cảm giác lơ lửng đột ngột này khiến Y Lộc Đường giật mình.

"A! Hả? Là anh sao?"

Dưới ánh đèn đường, Y Lộc Đường ngẩng đầu lên, một khuôn mặt lai đẹp trai và ngang tàng đập thẳng vào mắt.

"Không phải tôi thì còn là ai? Đúng là ngốc, đi bộ cũng có thể ngã được."

"Anh... sao anh lại đến đây..."

Khuôn mặt Lorenzo dần trở nên rõ ràng, ánh mắt khinh thường nhìn chằm chằm Y Lộc Đường, đưa tay kia ra: "Vòng tay của em rơi trong xe tôi."

Cô vội vàng sờ lên cổ tay mình.

Quả nhiên trống không.

Chắc chắn là lúc nãy cô vội vàng mở cửa xe nên đã làm rơi.

Cô gái nhận lấy chiếc vòng bạc trong tay lorenzo, trong lòng dâng lên từng đợt ấm áp.

Chiếc vòng này là món quà sinh nhật cha tặng cô khi cô 8 tuổi, nó có ý nghĩa đặc biệt và vô cùng quý giá đối với cô.

May mà không mất.