Nói rồi, Carl liền định đưa tay sờ mặt Y Lộc Đường.
Trong chớp mắt, bàn tay mạnh mẽ của Lorenzo đã che chắn Y Lộc Đường phía sau.
Bàn tay còn lại vươn ra, thô ráp và mạnh mẽ, bất ngờ tóm chặt cổ tay Carl.
Ngay lập tức, một cơn đau buốt lan lên cánh tay, trên mặt Carl hiện lên vẻ đau đớn.
"A… tay tôi, tay tôi..."
Lorenzo cụp mắt, cảm xúc trong đáy mắt dần trở nên đậm đặc.
“Không muốn chết thì cút về chỗ ngồi, đừng khiến hôm nay tôi phải mất hứng.”
Dù Carl đã dùng hết sức lực để giằng ra. Nhưng sức mạnh của Lorenzo quá lớn, mặc cho anh ta có dùng sức thế nào cũng không lay chuyển được chút nào.
Trong lòng anh ta không khỏi cảm thấy khó hiểu.
Bình thường ở đường đua, chỉ cần phụ nữ chủ động tới gần Lorenzo, anh đều hào phóng nhường cho người khác.
Hôm nay lại làm sao vậy, bỗng dưng lại ra sức bảo vệ cô gái châu Á này?
Những người khác thì lại như đang xem kịch, ai nấy cười lớn không kiêng dè.
Mấy cô nàng nóng bỏng bên cạnh cũng lấy tay che miệng, ánh mắt đầy chế giễu chẳng thèm che giấu.
Ánh mắt của mọi người xung quanh như từng nhát dao sắc bén, đâm thẳng vào người Carl.
Anh ta tự biết không thể đánh lại Lorenzo, hơn nữa Lorenzo còn là tay đua hàng đầu, phía sau còn có thế lực hùng mạnh, không phải người mà anh ta có thể dễ dàng chọc vào.
Anh ta không ngừng cầu xin: "Tôi sai rồi, tôi sai rồi... Anh Zo, tôi sai rồi."
Lorenzo từ từ nhả khói thuốc ra, ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng và khinh thường.
Anh bất ngờ vận lực hất mạnh tay, Carl lập tức bị quăng ra xa.
Carl lảo đảo lùi lại vài bước, như một con chó mất chủ, ngoan ngoãn trở lại chỗ ngồi của mình.
Giữa những tiếng xì xào, mọi người lại tập trung ánh mắt vào sàn đấu.
Y Lộc Đường run rẩy trốn sau lưng Lorenzo.
Bóng lưng rộng lớn của anh che phủ lấy cô,cách biệt cô hoàn toàn với đám đàn ông đầy mùi máu tanh và khói thuốc kia.
Một cảm giác an toàn đã lâu không có, chợt dâng lên trong lòng cô.
Từ sau khi gia đình xảy ra chuyện, tất cả mọi thứ đều đảo lộn hoàn toàn.
Cô và mẹ phải sống lang bạt khắp nơi, chịu đủ ánh mắt khinh thường, nếm đủ mùi khổ sở.
Mặc dù trong nhà còn lại một ít tiền, nhưng cũng chỉ đủ để họ miễn cưỡng sống sót ở đất nước Thái Lan này.
Cô đã không còn là cô tiểu thư yếu đuối của gia đình quyền quý ngày xưa nữa.
Bảo vệ bản thân, đối với cô mà nói, dường như đã là chuyện quá khó khăn.