Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông từ trên đầu truyền xuống.
"Nhìn xem, đám người đó nghĩ rằng người đàn ông kia khỏe mạnh, đều đặt cược anh ta thắng, nhưng kết quả thì sao, vẫn chỉ là một con gà yếu ớt."
Cảnh tượng máu me khiến Y Lộc Đường không khỏi rụt người lại, nỗi sợ hãi khiến cô quên mất mình đang kề sát l*иg ngực người đàn ông.
Khoảnh khắc da thịt tiếp xúc, Lorenzo có thể cảm nhận rõ ràng cảm giác mềm mại ấy.
Anh cúi mắt nhìn, thấy hàng mi cô run run, xương quai xanh trắng nõn, rồi đến đường cong nhô lên lấp ló của cô.
Nhỏ nhắn, yếu ớt, đáng thương.
Vừa câu dẫn lại vừa khiến người ta rung động.
Giống như một nụ hoa chớm nở, mang vẻ đẹp đáng chiêm ngưỡng nhưng không thể vấy bẩn.
Hơi thở anh bỗng trở nên nặng nề, hắn khẽ nhắm mắt, tập trung lại vào sân đấu.
Anh đưa Y Lộc Đường đi về khu vực gần sát sân đấu, ngồi xuống một khu vực được đánh dấu là "vị trí riêng".
Bên cạnh hai người họ là mấy người ngoại quốc, xung quanh quấn đầy phụ nữ ăn mặc mát mẻ.
Thấy Lorenzo, một người trong số đó lên tiếng chào hỏi: "Anh Zo, sao hôm nay anh đến muộn vậy, ồ, anh tìm đâu ra nhóc con học sinh cấp ba này vậy?"
"Hiếm thấy thật, tôi tưởng anh không thích phụ nữ chứ, cứ tưởng anh và Branwen mới là một cặp đôi chứ, ha ha."
Ánh mắt đám người đều đổ dồn vào Y Lộc Đường, khuôn mặt châu Á thuần khiết kia khiến họ thoáng sững sờ.
Mái tóc ngắn xoăn nhẹ, đôi mắt to tròn sáng ngời, hàng mi dài như cánh quạt rung rung, làn da mịn màng bóng loáng, trông như một con búp bê sống.
Y Lộc Đường cúi đầu, cố gắng trốn sau lưng Lorenzo, căng thẳng siết chặt tay, móng tay cắm sâu vào da thịt.
Lorenzo lấy bật lửa ra, tách một tiếng châm điếu thuốc trên tay, giọng nặng nề nói: "Nói nhảm cái gì, lo xem trận đấu của mấy người đi."
Carl không biết điều nhìn Y Lộc Đường đang né tránh, trực tiếp đứng dậy, đi thẳng đến trước mặt Y Lộc Đường.
Bóng hình cao lớn bao trùm trước mắt cô gái, những lời thô tục thốt ra từ miệng anh: "Zo, cô gái này nhìn non thật đấy, hay là giới thiệu cho tôi đi."
Lorenzo cau mày, hút một hơi thuốc thật sâu, rồi nhả một vòng khói về phía Carl.
"Cả ngày chỉ nghĩ đến đàn bà thôi, lần trước anh mềm chân đến nỗi không phanh kịp, cẩn thận có ngày chết trên giường đàn bà đấy."
Carl nheo mắt, vẻ mặt đầy thờ ơ.
"Xe cộ làm sao sướиɠ bằng đàn bà được, gái châu Á tôi cũng chơi nhiều rồi, loại hàng này là lần đầu tiên thấy. Zo, bình thường phụ nữ đưa đến tận giường anh còn không cần, hay là để tôi thử con nhỏ này xem sao?”