Chương 14

Mọi người cũng bất giác quay sang nhìn Y Lộc Đường.

Ánh mắt họ có người ngưỡng mộ, có người tán thưởng, cũng không thiếu phần ghen tị.

“Sao cô ta lại được thầy khen nữa vậy.”

“Chẳng qua là xinh đẹp hơn một chút thôi mà, thầy thiên vị quá.”

“Tôi thấy cậu ấy vẽ cũng được mà, cậu đừng nói xấu người ta như thế.”

Cả lớp bàn tán xôn xao, thậm chí chẳng buồn quan tâm việc Y Lộc Đường có nghe thấy hay không.

Từ ngày chuyển đến trường đại học này, cô đã khiến không ít người xôn xao.

Y Lộc Đường không chỉ xinh xắn, mà khí chất còn đặc biệt nổi bật.

Vừa đến trường không lâu, đã có không ít học sinh nam gửi thư tỏ tình, thậm chí còn xếp hàng mời cô đi ăn.

Nhưng tất cả đều bị cô từ chối khéo bằng lý do tập trung học tập.

Trong các tiết học chuyên ngành, cô cũng thường xuyên được giáo viên khen ngợi, rất được lòng các thầy cô.

Trong trường, với nhan sắc và chuyên môn đều xuất sắc, cô gần như là nữ thần trong mắt mọi người.

...

Hôm nay là thứ sáu.

Tan học, Y Lộc Đường thu dọn dụng cụ, chuẩn bị về ký túc xá thu xếp hành lý, rồi đến nhà người thân gặp mẹ.

Vừa đi đến con đường nhỏ rợp bóng cây trong khuôn viên trường, cô đã bị một bóng người chặn đường.

“Tiểu Đường Đường, lâu quá không gặp em rồi.”

Y Lộc Đường theo bản năng lùi lại vài bước, cảnh giác nhìn người đàn ông trước mặt.

Người đó tên là Ba Dục, một tên côn đồ có tiếng trong trường, dựa hơi quen biết vài người anh em xã hội đen chống lưng nên thường xuyên lộng hành.

Từ lần tỏ tình thất bại trước đó, anh ta luôn tìm cách bám lấy Y Lộc Đường không buông.

“Anh… tìm tôi có chuyện gì?”

Ba Dục nhìn chằm chằm vào đôi mắt to tròn của cô, ánh mắt bẩn thỉu lại trượt xuống đôi môi căng mọng đỏ hồng, vừa xoa cằm vừa cười.

“Tiểu Đường Đường, sao cứ thấy anh là em lại sợ thế? Anh vẫn luôn nhớ nhung em đấy.”

Ba Dục chưa từng gặp cô gái Trung Quốc nào thanh thuần như vậy, so với những người con gái khác trong nước thì đúng là mang một hương vị rất khác biệt. Anh ta chỉ muốn lập tức kéo cô vào một góc nào đó trong trường, kiểm tra cơ thể cô thật kỹ càng.

“Anh, anh đừng nói thế, tôi đã nói rồi, tôi… tôi không có hứng thú với anh.”

Y Lộc Đường sợ đến tái mặt, cắn chặt môi hồng, không dám nhìn anh ta.

“Ồ, lần một thì lạ, lần hai thì quen, lần ba thì lên giường thôi. Đây đúng là lần thứ ba rồi đấy. Hay là để anh đưa em đi tận hưởng chút vui vẻ đi?”