Chương 11

MC của mùa một cũng vì các tình huống đó mà hoàn toàn mất kiểm soát biểu cảm, meme về cô ta lan truyền khắp mạng, từ một nữ nghệ sĩ tuyến mười tám một bước trở thành “ngôi sao hài” tuyến một.

Nói cách khác, ai tham gia chương trình này thì chắc chắn sẽ nổi, nhưng cũng đồng nghĩa từ đó về sau sẽ bị đóng khung ở hình tượng nghệ sĩ tấu hài, không còn đường trở lại giới diễn xuất chính thống.

Chu Tấn Mặc: “...Nhưng mà chị Ngu, em nghe nói khi livestream chương trình này thực sự sẽ xảy ra một số hiện tượng không thể lý giải bằng khoa học, chị có muốn suy nghĩ thêm không?”

Ngu Việt: “Ý cậu là thật sự có ma?”

Chu Tấn Mặc: “...Ừm.”

Ngu Việt: “Vậy thì tốt quá, đề này tôi quen rồi.”

Cô không sợ ma, chỉ sợ gặp phải mấy con ma đồng hương, “gặp đồng hương hai hàng lệ tuôn”.

Đám ma khác còn đang trốn tránh, cô lại đang lo không có chỗ để bắt đây. Làm xong nhiệm vụ sớm thì có thể sớm quay về địa phủ, hiện giờ mộng tưởng của cô chỉ là ăn chờ chết thôi mà.

“Soạt soạt” hai nét ký tên xong, Ngu Việt còn không quên đưa mẩu giấy ghi địa chỉ email của Hắc Vô Thường cho Chu Tấn Mặc.

“Cậu giúp tôi gửi email cho người này, nói là tôi sẽ gặp hắn vào ngày kia.” Người có biên chế ở địa phủ đều có cách riêng của mình, cụ thể làm sao tìm được cô, đó là chuyện của Phạm Vô Cứu.

...

Bắc Thành, biệt thự nhà họ Ngu.

Ngu Thế Cường nhìn cánh cổng mở toang, hừ lạnh một tiếng:

“Càng ngày càng quá quắt! Đã bảo hôm nay là tiệc gia đình, giới thượng lưu Bắc Thành đều sẽ tới, bảo nó nhất định phải có mặt. Vậy mà nó lại bày ra cái trò như thế này, đúng là làm mất hết mặt mũi nhà họ Ngu!”

Tối nay là tiệc gia đình của nhà họ Ngu, Ngu Thế Cường đã dùng nhiều mối quan hệ để mời không ít người trong giới giải trí đến góp mặt, còn có cả nửa giới thượng lưu của Bắc Thành cũng hiện diện.

Vậy mà Ngu Việt, người biết chuyện này từ sớm, không chỉ không có mặt đúng giờ, mà ba ngày trước còn tự rạch cổ tay. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, thì ông ta, Ngu Thế Cường, biết giấu mặt mũi vào đâu đây? Giấu vào đâu?!

Mỹ phụ bên cạnh thấy vậy, vội vàng bước lên dỗ dành, nhẹ nhàng vỗ tay chồng mình:

“Việt Việt từ nhỏ đã không ai dạy dỗ, làm việc không biết hậu quả, đâu có như Tiềm Tiềm nhà chúng ta, từ nhỏ đã được nuôi dạy bên cạnh...”

Thấy Lâm Yến muốn nói lại thôi, ánh mắt liên tục liếc về phía mình, Ngu Điềm Điềm, vốn đã chuẩn bị sẵn, liền nhanh chóng bước tới.