Chương 35

"Nghiêm trọng đến thế thật à?"

"Ừm." Vân Chi Ý gật đầu.

Dựa vào giác quan thứ sáu của phụ nữ sẽ không sai đâu.

"Thế thì đúng là ghê tởm thật, nếu anh ta thật sự có suy nghĩ đó với cậu thì nguy hiểm lắm đấy..."

"Đúng vậy, cho nên..." Vân Chi Ý vừa thoa son dưỡng lên môi vừa nói.

"Cho nên tớ phải mau chóng nghĩ cách để có thể rút lui an toàn. Vào ngày cưới tớ sẽ vạch trần chuyện xấu xa của bọn họ, hoàn toàn trở mặt, đến lúc đó tớ không thể ở lại thành phố Kim được nữa."

"Ừm." Hương Mạn lại gần mép giường.

Nhưng lại vô tình nhìn thấy chiếc túi quà màu đen trên tủ đầu giường.

"Chi Chi, đây là gì thế?"

Vân Chi Ý không quay đầu lại, nhìn túi quà màu đen qua gương giọng điệu bình thản.

"Là của Lệ Quắc Dã tặng."

"Hả? Gã trùm băng đảng tội phạm bí ẩn đó á? Sao anh ta lại ở đây?"

Hương Mạn hét lên, đồng tử của cô chấn động dữ dội.

Kể từ lần trước phân tích lại chuyện Vân Chi Ý được cứu, hai người đã nghi ngờ Lệ Quắc Dã là người của một băng đảng tội phạm.

Giờ đây chẳng cần nói ra thì trong đầu cô ấy cũng đã mặc định anh là trùm băng đảng rồi.

Vân Chi Ý có vẻ hơi bất đắc dĩ: "Anh ta không chỉ ở đây mà còn bám riết lấy tớ không tha."

"Nói chung là một người cực kỳ khó đối phó, còn ép tớ nhận quà nữa!"

Nghe vậy Hương Mạn vội xách chiếc túi quà màu đen kia lên đi đến bên cạnh Vân Chi Ý.

"Chi Chi, anh ta tặng gì thế?"

"Chắc là mấy thứ như son môi nước hoa thôi."

Vân Chi Ý vốn không muốn nhận nên xách về rồi cũng chẳng thèm mở ra xem.

Chỉ cần nhìn thấy những thứ đó cô lại bất giác nhớ đến gương mặt lạnh lùng của Lệ Quắc Dã.

"Hương Hương, vứt nó vào thùng rác giúp tớ đi!"

"Hả?" Hương Mạn ngẩn ra một lúc.

"Bên trong toàn là nước hoa với son môi hàng hiệu, vứt đi thì phí lắm."

"Cậu thích à? Vậy cậu lấy mà dùng đi."

"Như vậy có được không!" Miệng thì từ chối nhưng tay Hương Mạn lại không ngừng lấy đồ ra, vừa lấy vừa mở.

"Oa, màu son này đẹp quá! Còn cái này nữa... Cái này... Cái này tớ cũng thích..."

Vân Chi Ý: "..."

Người phụ nữ này có chút tiền đồ nào không chứ? Mấy thỏi son thôi mà đã vui đến mức đó rồi!

"Chi Chi, bên trong này là gì thế?" Hương Mạn mở son môi và nước hoa xong lại mò ra một chiếc hộp được gói vô cùng tinh xảo nhưng không có logo.

Vừa mở ra cả người cô liền sững sờ.

Bên trong không phải là một món quà nhỏ bình thường.

Mà là một chiếc nhẫn kim cương màu hồng đang tỏa ra ánh sáng lấp lánh rực rỡ.

Chiếc nhẫn này đẹp đến mức không thể diễn tả bằng lời, ánh hào quang độc nhất của một viên kim cương thiên nhiên hàng đầu khiến người ta không thể rời mắt.

"Đẹp quá, không phải là hàng giả đấy chứ?"

Hương Mạn còn vận dụng chuyên môn và kỹ năng của mình cẩn thận kiểm tra lại một lượt.

"Vãi chưởng, là thật..."

Vân Chi Ý quay đầu lại ngay từ lúc nghe thấy tiếng hét kinh ngạc của Hương Mạn.

Cô nhìn chiếc nhẫn kim cương trong tay Hương Mạn.