Chương 25

Có người hỏi: "Tiết mục đặc biệt bí ẩn đó là gì vậy? Trước đây chưa từng nghe qua."

Nữ MC quyến rũ trả lời: "Trong nửa tiếng này mọi người có thể đến quầy lễ tân của sảnh triển lãm để rút thăm trúng thưởng, người trúng giải đêm nay tiêu dùng bao nhiêu cũng sẽ được một nhân vật lớn bí ẩn thanh toán toàn bộ!"

Các vị khách có mặt tại hiện trường đồng loạt reo hò và xôn xao, nhân vật lớn nào mà lại có khẩu khí lớn như vậy? Phải biết rằng doanh thu của sòng bạc ở đây mỗi phút đã là một con số không tưởng, miễn phí toàn bộ chi tiêu thì sẽ là khái niệm gì chứ? Còn chưa kịp phản ứng rất nhiều người đã đổ xô đến đó.

Một tiếng sau.

Buổi đấu giá trang sức chính thức bắt đầu.

Nhân viên đã chuẩn bị sẵn các loại đá quý và kim cương đắt giá hiếm có, chỉ một phần nhỏ là đá thô carat lớn còn phần lớn đã được chế tác thành thành phẩm, đặt trên bục trưng bày đã chuẩn bị sẵn. Khi bục nâng di chuyển, từng món một lần lượt được trình diễn.

-

Trên lầu.

Trong phòng bao khuất trong bóng tối, hai người đàn ông ngồi trên ghế sofa da thật.

Ông chủ của sàn đấu giá thành phố Kim mặc một bộ vest màu đỏ rượu, giọng điệu tà mị:

"Tôi nghe Phong Trạch nói thú cưng A Lang của cậu bị lạc trong rừng à?"

Thú cưng A Lang là một con sói đầu đàn cực kỳ xinh đẹp và thông minh hiếm có, nổi bật với bộ lông màu xám bạc. Lệ Quắc Dã đã nuôi nó từ nhỏ, họ đã bầu bạn với nhau rất nhiều năm.

Vì A Lang Lệ Quắc Dã đã mua cả một khu rừng lớn để thả nó về đó tự do săn mồi nhưng vào một ngày mưa lớn nó đã đi lạc và đến giờ vẫn chưa tìm thấy.

Lúc này đối mặt với câu hỏi của bạn thân Lệ Quắc Dã lười biếng dựa vào sofa, dáng vẻ "No đủ thỏa mãn" nhắm mắt dưỡng thần.

Thậm chí mí mắt anh cũng không thèm nhấc lên.

Dạ Uyên ghé sát vào bên cạnh anh: "Nhưng tôi còn nghe nói cậu nhặt được một cô bé xinh đẹp từ trong rừng về à?"

Lệ Quắc Dã vốn không thích người khác dò hỏi chuyện riêng tư của mình.

"Cái miệng của Phong Trạch không muốn giữ nữa rồi à? Rốt cuộc cậu ta là người của ai đây?"

Đứng ở cửa Phong Trạch cảm thấy toàn thân run lên. Thôi xong rồi, cậu chủ nhà mình nổi giận thật rồi, về đến nơi phải tự vả mấy cái mới được.

Thấy tình hình không ổn Dạ Uyên vội vàng giảng hòa, cầm chai rượu vang đỏ thượng hạng trên bàn lên rồi rót cho Lệ Quắc Dã.

"Xem ra là thật rồi."

"Cô gái đó vào phòng cậu rồi ở trong đó hơn năm mươi phút mới ra." Đây đúng là tin chấn động, nếu không phải tận mắt trông thấy thì dù thế nào Dạ Uyên cũng không tin.

"À đúng rồi! Vụ trì hoãn nửa tiếng lúc nãy được tính vào hóa đơn của cậu đấy."

Dạ Uyên trước nay luôn coi tiền như mạng, mấy năm nay đã ngấm ngầm gây dựng không ít sản nghiệp. Hai năm không gặp anh ta đã thu mua sòng bạc và sàn đấu giá ở đây để khuếch trương thanh thế. Anh ta thật không ngờ Lệ Quắc Dã lại tới.