Chương 18

Đã làm chuyện mờ ám nên cô ta xóa rất sạch sẽ.

Vân Chi Ý chẳng tra ra được gì cả.

Ngày hôm sau.

Vân Chi Ý tiếp tục đi lại trong biệt thự, lần lượt chuyển đi không ít trang sức châu báu của mình.

Lúc mẹ cô còn sống đã để lại rất nhiều trang sức quý giá nhưng vì khi đó còn nhỏ không biết cách quản lý nên phần lớn đều bị Đinh Mị chiếm đoạt. Kể từ khi bà nội bị đột quỵ phải nhập viện, căn nhà cũ của nhà họ Vân không có ai ở, Vân Chi Ý liền nhân cơ hội này lấy hết trang sức trong két sắt ở phòng mình mang đến nhà cũ, tìm một nơi an toàn để chôn giấu.

Vừa từ nhà cũ trở về, lúc lên lầu Vân Chi Ý nghe thấy có tiếng động trên tầng hai.

Cuối hành lang An Dĩ Nhu gần như dán cả người vào gã đàn ông: "Anh Thâm, anh thật sự muốn cưới cô ta sao? Vậy em phải làm sao đây..."

Gương mặt Tô Thâm vùi vào ngực cô ta, giọng nói đầy chuyên chú: "Em yêu yên tâm, anh chỉ yêu mình em thôi. Đầu óc Vân Chi Ý có vấn đề rồi, tạm thời giữ cô ta lại cũng chẳng gây ra mối đe dọa nào cho chúng ta cả."

An Dĩ Nhu nũng nịu: "Em mặc kệ, ngày cưới anh phải đến ở bên em."

"Được..."

Từ hành lang vọng ra những âm thanh mờ ám.

Cả hai vừa cởϊ qυầи áo vừa dìu nhau vào phòng.

Vân Chi Ý nấp trong bóng tối cất điện thoại đi rồi tải đoạn video vừa quay lên để sao lưu.

Có đoạn video này, chỉ cần chiếu lên màn hình lớn vào ngày cưới chắc chắn sẽ gây chấn động!

Vân Chi Ý vờ như không biết gì rón rén đi xuống lầu.

Vân Chấn Nam gọi điện tới: "Con gái, dì Đinh của con bị đau bụng động thai rồi. Bác sĩ nói phải ở lại bệnh viện nghỉ ngơi, mấy ngày này ba sẽ ở bệnh viện với dì ấy không về nhà đâu."

Trong lời nói của ông ta còn mang hàm ý cảnh cáo.

"Cậu Tô đã gọi cho ba nói rằng nó sẽ qua chăm sóc con. Con tuyệt đối đừng làm hỏng hôn sự này, sau này trở thành thiếu phu nhân của tập đoàn Tô thị rồi thì trên đời này sẽ không có người phụ nữ nào hạnh phúc hơn con nữa đâu."

"Vậy sao?" Vân Chi Ý hờ hững đáp.

Giọng cô có chút mỉa mai khó tả.

Ông ta đã nhận tiền của Tô Thâm thì đương nhiên phải nói tốt cho anh ta rồi.

Có bao giờ ông ta để đứa con gái này vào mắt đâu chứ? Trong đầu chỉ toàn là mẹ con Đinh Mị, thiên vị đến cùng cực!

Nếu không phải mình mạng lớn e là bây giờ đã sớm...

Đến hôm nay Vân Chi Ý đã nhìn thấu rồi, cho dù ngày đó mình có thật sự xảy ra chuyện gì, dù âm dương cách biệt thì người ba như ông ta cũng sẽ chẳng mảy may lo lắng!

Vân Chấn Nam không nhận ra cảm xúc của cô, dường như nghĩ đến chuyện gì đó ông ta lại nói tiếp:

"À đúng rồi! Còn chuyện này muốn nói với con, ba và mẹ con chỉ sinh được một mình con, ban đầu cũng vì sợ con cô đơn nên mới đón con gái của dì Đinh qua ở cùng. Nhiều năm như vậy rồi Dĩ Nhu cũng rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, con là chị thì đừng lúc nào cũng nặng mặt như trước nữa, phải đối xử tốt với em một chút."