Chương 17

Trước đây Vân Chi Ý sẽ không bao giờ ngoan ngoãn chào hỏi họ như vậy.

Đinh Mị là bồ nhí leo lên được vị trí vợ cả. Năm đó khi mẹ cô bị ung thư còn đang nằm trên giường bệnh, Đinh Mị đã qua lại với ba cô. Sau khi mẹ cô mất Đinh Mị lập tức bước vào cửa, còn mang theo cả An Dĩ Nhu.

Gần hai mươi năm qua, quan hệ của Vân Chi Ý với hai mẹ con này không hề tốt đẹp, trước đây cô toàn mắng Đinh Mị là bồ nhí trơ trẽn leo lên cao.

Hôm nay đúng là mặt trời mọc đằng Tây rồi.

Đinh Mị "Hừ" một tiếng, không ngờ con tiện tỳ này lại hỏng não thật rồi!

Biến thành kẻ ngốc cũng tốt, không chỉ dễ sai khiến mà còn có thể dùng làm con tốt thí, không còn đáng ghét như xưa nữa.

"Chi Ý, vừa về thì đừng đứng đó nữa, dì bảo thím Trương dìu con đi nghỉ ngơi rồi tìm bác sĩ giỏi khám cho con."

Tâm trạng Vân Chấn Nam khá tốt, còn dặn dò: "Nghỉ ngơi cho khỏe đi, nhà họ Tô đã bắt đầu gửi thiệp mời rồi, mời toàn bộ giới quyền quý xa hoa của thành phố Kim, ba nhất định sẽ gả con đi thật vẻ vang."

Vân Chi Ý ngoan ngoãn gật đầu.

Thím Trương đỡ cô về phòng.

Buổi chiều trời mưa dầm dề, Vân Chi Ý giả vờ ngây ngô đi lang thang khắp nơi nhân cơ hội dò xét các camera giám sát.

Cô đi khắp các tầng của biệt thự, vườn hoa, gara ngầm...

Thấy An Dĩ Nhu vừa gọi điện thoại vừa lái chiếc Ferrari ra khỏi cổng.

Cuối cùng lại thấy Vân Chấn Nam vội vã lái xe chở Đinh Mị rời khỏi biệt thự.

Vân Chi Ý giả vờ vô tình trông thấy, hỏi thím Trương đang đi theo sau lưng: Ba con và dì Đinh đi đâu vậy ạ?"

Bảo mẫu Trương đáp: "Bà chủ không biết làm sao mà đột nhiên động thai, đứa bé trong bụng mới hơn sáu tháng, bác sĩ nói có dấu hiệu sinh non bất cứ lúc nào. Nằm trên giường mấy hôm rồi cũng không khá hơn, chắc là giờ lại nặng hơn rồi!"

"Nghe nói..." Bảo mẫu có vẻ ngập ngừng.

Vân Chi Ý thản nhiên hỏi bà: "Sao vậy ạ? Có chuyện gì thì thím cứ nói thẳng."

"Nghe nói trong bụng bà chủ là một bé trai, ông chủ quý như vàng. Cô Chi Chi à, rõ ràng cô mới là người thừa kế do bà cụ chỉ định, nếu bà chủ thật sự sinh được con trai thì sau này những ngày tháng của cô biết phải làm sao đây."

Vân Chi Ý nhìn thấy vẻ thương xót trên mặt bảo mẫu.

Còn chưa kịp an ủi cô đã nghe bà nói tiếp: "May mà Tô thiếu gia đối xử tốt với cô, còn đưa sính lễ hậu hĩnh cưới cô về nhà một cách vẻ vang."

"Vâng, anh ta tốt với con thật." Tốt đến mức muốn lấy mạng của con.

Vân Chi Ý cười khổ.

Cả buổi chiều trôi qua, đến gần tối mà hai mẹ con Đinh Mị và An Dĩ Nhu vẫn chưa về.

Lúc hỏi thăm Vân Chi Ý mới biết Đinh Mị đã nhập viện để giữ thai, Vân Chấn Nam ở bên cạnh chăm sóc không rời nửa bước.

Đêm xuống Vân Chi Ý nhân cơ hội điều người giúp việc đi chỗ khác rồi lẻn vào phòng giám sát.

Ngay từ hai ngày trước An Dĩ Nhu đã xóa hết dữ liệu camera giám sát.