"Vãn Linh, đồ đạc của con thu dọn xong hết chưa?"
"Dạ, xong cả rồi ạ." Đồ đạc của cô vốn dĩ cũng chẳng có bao nhiêu.
Im lặng một lúc, Dụ Hương Tú nhắc nhở cô: "Không được để lại bất cứ thứ gì đâu đấy, trong ngăn kéo có để quên nhật ký hay gì không?"
"Không có đâu mẹ, con không viết nhật ký, con kiểm tra ngăn kéo cả rồi, đã dọn trống không rồi ạ."
"Ừ, vậy còn mấy tập tài liệu của Giang Tư Trừng thì sao?"
"Mấy tài liệu đó con chưa xử lý, con muốn xem lại lần cuối, xem xong con sẽ đốt ngay." Dụ Vãn Linh vội vàng đáp.
"Xem xong nhất định phải đốt cho sạch, tro cũng không được để lại đấy." Dụ Hương Tú nghiêm giọng nhắc nhở.
"Vâng! Con biết rồi ạ!"
Sau khi gội đầu cho mẹ xong, Dụ Vãn Linh lấy tập tài liệu của Giang Tư Trừng ra, lật xem lại lần cuối.
Thật ra cũng không có nhiều nội dung để xem, nhà họ Giang bảo vệ cậu con trai độc nhất này rất kỹ, gần như không để lộ ra quá nhiều thông tin và hình ảnh của y. Tập tài liệu này cũng chỉ tóm gọn sơ lược quá trình học tập từ nhỏ đến lớn của y, kèm theo vài tấm ảnh hồi nhỏ và một tấm ảnh chụp gần đây.
Tấm ảnh chụp gần đây rõ ràng là chụp lén, chỉ có một khuôn mặt với đường nét không mấy rõ ràng.
Xem xong, Dụ Vãn Linh cầm bật lửa châm đốt một góc tài liệu, rồi ném vào chậu vệ sinh cho nó từ từ cháy.
Thật ra, lần đầu tiên cô biết đến Giang Tư Trừng là vào năm cô mười hai tuổi. Khi đó không ai biết tên y, các tin tức giải trí đều dùng biệt danh "con trai cưng của Thu Lam" và "tiểu thiếu gia nhà họ Giang" để gọi y. Đến tận bây giờ cô vẫn nhớ rất rõ, lúc đó cô đi ngang qua sạp báo ở cổng trường tiểu học liền nhìn thấy ngay dòng tít lớn trên trang bìa tạp chí: Con trai cưng của Thu Lam là một đứa trẻ có vấn đề. Bên dưới còn có hai dòng tít phụ, một là: Tuổi còn nhỏ mà nội tâm đã xấu xa, một là: Thích dùng thủ đoạn cực đoan để bắt nạt bạn học, trêu chọc giáo viên.
Tại sao cô lại có ấn tượng sâu sắc đến vậy? Bởi vì mười mấy năm trước, bản thân hai chữ "Thu Lam" vốn đã là một điểm nóng, bà ấy là một ngôi sao lớn nổi tiếng suốt hai mươi năm, nhà nhà đều biết, cho dù vì kết hôn sinh con nên phải rút lui khỏi làng giải trí ở tuổi ba mươi, từ đó không còn xuất hiện nhiều trước công chúng nữa, người ta vẫn bàn tán không ngớt về chuyện của bà.
Hồi nhỏ Dụ Vãn Linh rất thích cùng ba mẹ xem phim Thu Lam đóng, mỗi khi rạp chiếu phim ngoài trời trong thôn bắt đầu chiếu, cô đều phải bê một chiếc ghế đẩu nhỏ ra, chọn một vị trí đẹp rồi ngồi chống cằm xem.