Sau khi xuyên không về thời cổ đại, Ngu Hành chưa kịp sống yên ổn mấy ngày thì gia cảnh đã sa sút, phụ mẫu lần lượt qua đời, để lại cho nàng một mối hôn sự rắc rối. Nàng lên thuyền xuôi bắc tới kinh t …
Sau khi xuyên không về thời cổ đại, Ngu Hành chưa kịp sống yên ổn mấy ngày thì gia cảnh đã sa sút, phụ mẫu lần lượt qua đời, để lại cho nàng một mối hôn sự rắc rối.
Nàng lên thuyền xuôi bắc tới kinh thành Biện Kinh. Ở nơi đất khách quê người, nàng phải đối mặt với vị hôn mẫu kiêm biểu di quá đỗi kén chọn và một người hôn phu biểu ca có tâm địa chẳng mấy tốt đẹp. Ngu Hành chẳng buồn đối đãi, chỉ nhẹ nhàng bày kế rút lui khỏi hôn ước.
Ban đầu vì mưu sinh, nàng dựng sạp bán đồ ăn trên phố Biện Kinh. Bánh bao nhân nước, mì chua cay, bánh trôi lá hoè chiên giòn.
Người ta bảo thịt heo rẻ như bùn đất, nàng lại dốc sức vực dậy danh tiếng của món thịt heo. Mặc cho món canh kim tê ngọc thái tinh tế đến đâu, nàng vẫn cứ làm cá nướng, cá chua cay, cá luộc nước sôi.
Dân thường trong ngõ nhỏ mê đắm hương vị ấy, ngay cả các công tử quý nhân khoác áo gấm cưỡi ngựa quý cũng phải dừng bước mà xuống ngựa thưởng thức. Dân chúng phong nhã của Đại Tống chỉ việc vung đũa ăn uống thỏa thuê.
“Ồ, thì ra thịt heo cũng có thể ngon đến thế này sao!”
Ngày qua ngày, chiếc xe đẩy nhỏ thành tửu lâu khang trang. Không chỉ treo biển hiệu “Chính hiệu”, mà còn leo lên vị trí đầu bảng trong sách đánh giá ngành ẩm thực thời cổ, “Biện Lương Ẩm Thực Lục”.
Có nhà có ngựa, có ruộng có tỳ nữ, ăn no uống đủ lại còn trêu chọc được cả lang quân tuấn tú, Ngu Hành cuối cùng cũng sống thành dáng vẻ mà thuở trước nàng từng chê bai.
Đã mua combo