Chương 35: Đến thăm đoàn phim

Chỗ đó đèn không sáng lắm, nhưng dạo gần đây ngày nào Thẩm Kim Lan cũng nhìn mặt đám diễn viên của mình, có vài người chỉ cần nhìn bóng lưng thôi là nhận ra.

Dư Tâm Du tay trong tay với bạn trai bước ra đầy tình tứ, hai người còn hôn nhau một lúc, dường như họ hoàn toàn không để ý xem trước cổng khách sạn có tay săn ảnh nào không.

Không biết là do trời tối quá hay là họ không chú ý, tóm lại đúng lúc đi ngang qua xe Thẩm Kim Lan.

Họ không phát hiện trong xe có người.

Thẩm Kim Lan nghe thấy vài câu trò chuyện nhỏ.

"Không khỏe thì cứ ở khách sạn nghỉ ngơi đi, khi nào anh rảnh sẽ tới thăm em." Đây là lời Tô thiếu gia.

Tiếp theo là giọng Dư Tâm Du vang lên: "Hôm nay em ngâm mình trong nước lạnh mấy chục phút, cảnh quay đó đạo diễn cứ mãi không chịu cho qua, chắc cô ấy cố tình nhằm vào em."

Thẩm Kim Lan: "?"

Đây là lần đầu tiên cô nghe tin đồn mà nhân vật chính lại là mình.

Tô Ứng Lâm: "Cô ấy nhằm vào em làm gì chứ?"

"Em cũng không biết, có thể là em đã vô tình làm gì đó khiến cô ấy không vui?" Dư Tâm Du nói rồi ngập ngừng, sau đó lại bổ sung, giọng có phần yếu ớt: “Cảnh quay xuống nước đó hôm nay đã quay mấy lần rồi, ngày mai còn phải ngâm tiếp trong nước lạnh."

Thẩm Kim Lan nghĩ thầm, chẳng lẽ mình lại tệ tới mức để diễn viên ngâm mình trong nước lạnh?

Huống chi bây giờ nhiệt độ ban ngày vẫn còn có thể lên đến hơn hai mươi độ.

Hình như cô bị kéo vào vở kịch này rồi mà không hay.

Không biết trong đầu Tô Ứng Lâm nghĩ gì, anh ta nói: "Bối cảnh quay của đạo diễn các em anh từng xem rồi, cô ấy đúng là hơi nghiêm khắc, nhưng nghiêm khắc thì khán giả mới được thấy em thật xinh đẹp trên màn ảnh, ngoan, có cảnh thì vẫn phải quay cho đàng hoàng."

Có một số tài nguyên đúng là có thể biến một người thành ngôi sao, nhưng cũng phải xem người đó có thực lực hay không.

Thẩm Kim Lan không động đậy, yên lặng ngồi trong xe nhìn hai người kia lưu luyến tạm biệt.

Mãi đến khi Tô Ứng Lâm lái xe rời đi, Dư Tâm Du cũng đã vào khách sạn, Thẩm Kim Lan mới thở phào một hơi, cô mở cửa xe bước vào khách sạn.

***

Gần đây Phó Thừa Văn sống rất... đặc sắc, theo đúng nghĩa đen của từ đó.

Khoảng 26 tuổi là một độ tuổi khá vi diệu, có người vẫn còn đi học, có người thì đã có đứa con thứ hai, chị gái ruột của Phó Thừa Văn thì vẫn đang chơi bời khắp nơi, còn ba mẹ anh thì tranh thủ thời gian chọn vợ cho anh.

Tiêu chí lựa chọn cũng đơn giản: môn đăng hộ đối và diện mạo đoan chính.

Tính tình Phó Thừa Văn không dễ chịu, anh thẳng thừng hỏi ba mẹ có phải định biến anh thành con giống để hòa thân không.

Dẫn tới một trận mắng.

Hôm đó sau khi đánh golf với khách hàng xong, trên đường trở về đi ngang qua một khu nghỉ dưỡng, nhìn từ bên ngoài vào thấy bên trong có rất nhiều người, còn có thiết bị quay phim đủ loại.

Thoạt nhìn thấy vài gương mặt quen quen.

"Dừng xe phía trước."

Phó Thừa Văn chỉ là nhất thời nổi hứng, muốn ghé qua xem tiến độ của đoàn phim thế nào.

Tất nhiên, nguyên nhân lớn hơn vẫn là vì vị đại thiếu gia này cảm thấy buồn chán, đến tìm chút vui thú.