Tết Trung Thu và kỳ nghỉ Quốc Khánh trùng vào cùng một dịp.
Đáng tiếc là đoàn phim của họ không được nghỉ, chỉ tạm nghỉ một ngày đúng dịp Trung Thu.
Đúng vào hôm ấy Thẩm Kim Lan mới mở lại file tài liệu đã lâu không động đến, cô viết một dàn ý đơn giản.
Sau đó gọi một cuộc điện thoại về nhà.
Sự lựa chọn nghề nghiệp của Thẩm Kim Lan thật ra chưa bao giờ nhận được sự ủng hộ từ gia đình, ngay từ khi cô quyết định đến Kinh thị học đại học, gia đình đã khuyên ngăn, nói ở quê cũng có trường học rất tốt, sao nhất định phải chọn trường ở miền Bắc.
Dù sao thì, trong quan niệm của gia đình Thẩm Kim Lan, sự lệ thuộc và gắn bó với quê hương không phải chuyện nhỏ, đặc biệt là về khoảng cách địa lý.
Năm đó Thẩm Kim Lan còn trẻ, cô nghĩ rằng thế giới bên ngoài mới là bầu trời mà cô nên vẫy vùng.
Vài năm sau xảy ra rất nhiều chuyện, gia đình vẫn luôn mong cô có thể quay về quê phát triển.
Huống chi công việc hiện tại của cô, đôi khi cả dịp lễ Tết cũng không được nghỉ.
"Rảnh là con sẽ về nhà, ba mẹ đừng lo."
Ba mẹ của Thẩm Kim Lan là người Quảng Phủ, cả đời phát triển và sinh sống ở quê, vì vậy họ cũng hy vọng con gái quay về quê nhà phát triển.
Chỉ là, ở một mức độ nào đó, họ cũng khá tôn trọng sự lựa chọn của con cái, đặc biệt là… sau chuyện đó, kỳ vọng đối với con gái chỉ còn lại mong cô được bình an và vui vẻ.
Mấy lời nhắc nhở thường ngày thì vẫn không thiếu.
Ba mẹ Thẩm Kim Lan còn đăng ảnh bữa ăn linh đình của họ hôm nay lên nhóm gia đình, còn cô thì gọi một phần đồ ăn ngoài, trong lúc chờ giao hàng thì chơi mấy trò game mini trên điện thoại.
Hôm nay ngay cả Tiểu Hà cũng tranh thủ về nhà, Thẩm Kim Lan lặng lẽ ở lại khách sạn một mình.
Một ngày như thế cũng đủ để cô phác thảo ra một ý tưởng đại khái cho câu chuyện, chỉ là Thẩm Kim Lan cảm thấy hiện tại mình đã thiếu đi chút nhiệt huyết cơ bản nhất trong việc sáng tác.
Khi viết [Chìm Đắm], đó là quãng thời gian thế giới tình cảm của cô đầy bất lực và dạt dào nhưng lại không có chỗ để trút ra. Những câu chữ từng khiến người đọc rơi lệ ấy, cũng từng giày vò cô rất sâu sắc. Sau đó cô cũng từng viết một số thể loại khác, không phải không có người quan tâm, chỉ là chủ đề thì cách xa cả vạn dặm vì cô chuyển sang viết khoa học viễn tưởng.
Thậm chí có độc giả nghi ngờ cô đã bán tài khoản.
Về sau, hai cuốn sách khoa học viễn tưởng cô viết có phản hồi rất tốt, được xuất bản, những nghi ngờ đó mới dần lắng xuống.
Giờ quay lại viết thể loại ngôn tình, khó tránh khỏi có chút bỡ ngỡ.
Thẩm Kim Lan cũng không vội, mà có vội cũng chẳng được.
Tháng Mười, thời tiết rõ ràng đã chuyển lạnh, nhiệt độ chênh lệch giữa sáng và tối cũng lớn.
Trong đoàn có vài người vì thời tiết mà cảm lạnh, không rõ có phải do lây không mà người bị cảm ngày càng nhiều, ngay cả diễn viên cũng bị cảm.
Mỗi ngày Thẩm Kim Lan đều bảo người nấu ít nước gừng để xua lạnh, đồng thời thuốc cảm trong đoàn phim cũng không ngừng được chuẩn bị.