Chương 32: Tốt nhất bây giờ cậu cút ngay cho tôi!

Nhất là chuyện đạo diễn xen vào mối quan hệ tình cảm của diễn viên.

Cả bộ phim sẽ bị vùi dập trước khi lên sóng, dù kịch bản có hay diễn xuất có tốt cỡ nào thì cư dân mạng cũng sẽ đồng loạt tẩy chay.

Phó Thừa Văn không thiếu tiền đến mức không chịu nổi một vụ lỗ, nhưng điều đó không có nghĩa là anh muốn chịu lỗ.

Sự bồng bột của Tô Ứng Lâm bị lời của Phó Thừa Văn dập tắt hơn phân nửa, nhưng không đồng nghĩa với việc anh ta từ bỏ.

Phó Thừa Văn cảm thấy tâm trạng vốn dĩ không tồi của mình đã bị phá vỡ một chút.

Sau đó những tin nhắn từ chị gái anh gửi đến, anh cũng chẳng còn kiên nhẫn để làm giá nữa, bèn đồng ý chăm sóc hai “đứa cháu” kia.

Tất nhiên, buổi tối không chỉ có mỗi đề tài này, trong phòng cũng không phải chỉ toàn đàn ông, lát sau bầu không khí trở nên náo nhiệt, một cô gái xinh đẹp vì thua trò chơi nên tới xin kết bạn với Phó Thừa Văn. Anh khẽ cười, rồi đồng ý.

Sau đó lại có thêm một cô gái thua, hình phạt là phải hôn một người đàn ông. Phó Thừa Văn không để cô ấy hôn.

Cả phòng ồn ào hò hét.

"Anh Phó, tiêu chuẩn chọn người của anh giờ cao ghê, rốt cuộc kiểu phụ nữ nào mới lọt vào mắt xanh của anh đây?"

"Anh Phó, mấy năm nay anh đang luyện công phu gì mà giữ mình như ngọc thế?"

"…"

Cô gái vừa bước đến mặt thoáng ửng đỏ, có phần bối rối.

Phó Thừa Văn đá thằng bạn đang hò hét ầm ĩ một cái, rồi cầm ly rượu lên nói với cô gái: "Ba ly này, tôi uống thay cô ấy."

Lời vừa dứt, ba ly whisky lần lượt trôi xuống cổ họng anh.

Dưới ánh đèn lờ mờ, người đàn ông tuấn tú hơi cụp mắt, ngón tay thon dài đặt trên thành ly lạnh lẽo, chiếc đồng hồ Patek Philippe nơi cổ tay càng khiến đôi tay anh như một tác phẩm nghệ thuật.

Dù không được hôn, nhưng chắc hẳn lại có thêm một cô gái nữa trót sa vào lưới tình của anh.

Phó Thừa Văn là kiểu đàn ông khá phong độ. Vì xuất thân tốt và ngoại hình xuất sắc, anh cực kỳ được yêu thích trong các mối quan hệ nam nữ. Chuyện như tối nay diễn ra với anh chẳng phải lần đầu.

Nhưng đúng là hai năm gần đây không thấy anh dính dáng đến ai cả.

Có người đồn rằng nhà họ Phó đã chọn sẵn đối tượng kết hôn cho anh, thiếu gia họ Phó đang giữ mình vì vị hôn thê.

Tuy nhiên tin đồn vẫn mãi là tin đồn, trước đó đã bị Phó Thừa Văn đích thân phủ nhận.

Trước khi rời đi, thậm chí anh còn từ chối một tấm thẻ phòng.

Tô Ứng Lâm dìu anh ra ngoài, anh ta cũng đã uống hơi nhiều, miệng bắt đầu không giữ mồm được: "Anh Phó à, anh chẳng phải nói là trước 30 tuổi không tính chuyện kết hôn sao? Vẫn còn mấy năm mà, mấy năm nay anh..."

Nói tới đây thì khựng lại, Tô Ứng Lâm như thể đoán ra điều gì đó, giọng nhỏ hơn, úp mở nói: "Anh Phó, chẳng lẽ... cơ thể anh có vấn đề gì à?"

"Em nói thật đấy, đàn ông tụi mình, bệnh gì cũng đừng giấu, chuyện này quan trọng lắm, anh không thể làm người “đẹp mà vô dụng” được đâu..."

"Tô Ứng Lâm.” Phó Thừa Văn hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh: "Tốt nhất bây giờ cậu cút ngay cho tôi!"