Chương 31: Cảm giác rung động ấy cứ mãi quanh quẩn trong lòng

Phần lớn thời gian, mối quan hệ anh chị em luôn là mối quan hệ giữa người áp đặt và người bị áp đặt, phản kháng hoặc là phản kháng vô ích.

Tuy nhiên từ sau khi Phó Thừa Văn tốt nghiệp đại học, anh đã "lật mình" trở thành người làm chủ, Phó Đường Thanh cũng không còn là người có thể tùy tiện ra lệnh cho anh như trước nữa, dù rằng phần lớn thời gian cô ấy vốn chẳng để tâm.

Nhưng tối nay, chị gái lại đang nhờ vả em trai mình, cô muốn trong thời gian mình ra nước ngoài, nhờ anh chăm sóc hai “đứa nhỏ” của cô là một con mèo tam thể lông dài vừa tròn tám tháng và một chú chó Samoyed tuyết trắng.

Kế hoạch ban đầu là Phó Đường Thanh sẽ sớm trở về nước, nhưng không biết vì lý do gì lại bị trì hoãn. Cô cảm thấy để bọn nhỏ mãi cho bảo mẫu chăm nom thì không ổn, nên muốn em trai mình nhận nuôi tạm, đồng thời cung cấp thêm chút “tình thân”.

Đối mặt với mấy tấm ảnh và video về hai “cháu ngoại” đáng yêu mà chị mình gửi tới, Phó Thừa Văn hoàn toàn dửng dưng, vẫn tiếp tục làm giá.

Nhưng tâm trạng của anh lúc này thì lại cực kỳ vui.

Cảm giác được lật mình làm chủ sau nhiều năm bị chèn ép, thật sự rất sảng khoái.

Cho đến khi người bên cạnh đột nhiên mở miệng: "Anh Phó, anh đến đoàn phim của Dư Tâm Du, có phải đã gặp đạo diễn của họ rồi không?"

Phó Thừa Văn nghe vậy, động tác hơi khựng lại một chút: "Gặp rồi, sao thế?"

"Thế anh có biết cô ấy chính là cô gái đã đi nhầm phòng bao trong tiệc sinh nhật của anh lần trước không?"

Lời còn chưa dứt, Phó Thừa Văn đã đáp: "Biết."

Anh rõ ràng không hề chột dạ.

"Thế anh biết rõ em..."

Phó Thừa Văn rời mắt khỏi màn hình điện thoại, chia một phần chú ý cho người anh em tốt này: "Tôi biết thì sao? Khi đó cậu chẳng phải đã có bạn gái mới rồi sao? Lý do tôi đến đoàn phim cậu còn nhớ không?"

Là để đến ủng hộ cho bạn gái mới của anh ta.

"Người từng nói cảm giác với cô ta không giống những cô gái trước đây, chẳng phải là cậu sao?"

"Anh Phó, em..." Tô Ứng Lâm định nói gì đó, bỗng nhận ra mình chẳng có lý gì cả.

Nhưng thật ra anh ta biết rất rõ, mình vừa nhìn thấy Dư Tâm Du là trúng tiếng sét ái tình, bởi vì gương mặt và khí chất của cô ấy có vài phần giống với cô gái khiến anh ta rung động hôm ấy.

Nói là thích thì cũng có, chỉ là... con người mà, đôi khi đúng là tự chuốc khổ vào thân.

Cảm giác rung động ấy cứ mãi quanh quẩn trong lòng, thứ không có được luôn là thứ day dứt nhất.

Phó Thừa Văn nói: "Đừng nói với tôi là bây giờ cậu định theo đuổi đạo diễn trong đoàn phim của bạn gái mình nhé?"

"Tô Ứng Lâm, tôi cảnh cáo cậu, bộ phim này tôi bỏ ra không ít tiền dể đầu tư, nếu vì cậu mà xảy ra scandal không ra gì, cậu đoán hậu quả sẽ thế nào?"

Trong một đoàn phim mà xảy ra chuyện hai người phụ nữ cùng vướng vào một người đàn ông, thì thật không hay chút nào.