Chương 24: Đi nhờ xe

Cô không chắc vị nhà đầu tư trẻ tuổi này đang khen cô thật hay đang nói mỉa.

Có lẽ đúng như lời phó đạo diễn từng nói, nói chuyện nên khéo léo, lựa lời một chút thì hơn.

"Phó tổng quá lời rồi, anh mới là người trẻ tuổi tài cao thực sự."

Cô từng tìm hiểu sơ qua về gia thế của Phó Thừa Văn, phải nói là với khả năng "đầu thai" của anh, dù không cố gắng ba chữ "trẻ tuổi tài cao" cũng sẽ luôn đi theo sau anh.

Cuộc giới thiệu này không kéo dài lâu.

Bữa tiệc mừng cũng dần đến hồi kết, lần này Thẩm Kim Lan đến đây vốn là để chúc thọ thầy, nhưng cô thu hoạch không hề nhỏ.

Cô gửi tin nhắn cho Tiểu Hà bảo rằng có thể chuẩn bị lái xe đến rồi.

Khách mời lần lượt ra về, Thẩm Kim Lan là người rời đi khá muộn, Dương Thi Bội lại kéo tay cô nói chuyện thêm một lúc, lần này là về chuyện cá nhân.

"Kim Lan, cô có một đứa cháu trai, sắp từ nước ngoài về, nhìn cũng rất được, mấy đứa trẻ các em cũng nên thử tìm hiểu nhau đi?"

Câu này thì đúng là bà muốn làm mối thật, mong có thể thân thiết hơn với Thẩm Kim Lan.

Thẩm Kim Lan lịch sự từ chối.

Tình cảnh hiện tại của cô không thích hợp để nghĩ đến chuyện đó, huống chi cũng không thể làm lỡ duyên phận của người thân ân sư.

Ra bên ngoài, gió đêm thổi qua khiến cô thấy hơi lạnh.

Lúc này Tiểu Hà gọi điện đến.

"Chị Lan, em không cẩn thận nên bị người ta tông vào sau xe rồi, em đang liên hệ tài xế khác đến đón chị, chị chịu khó đợi thêm chút nhé."

Gió đêm khiến đầu óc Thẩm Kim Lan tỉnh táo hơn, cô nói: "Không vội, em cứ lo xử lý vụ va chạm trước đi..."

Chưa nói hết câu, một chiếc Maybach màu đen chậm rãi dừng lại trước mặt cô, cửa kính phía sau xe từ từ hạ xuống, người đàn ông ngồi bên trong cất giọng nhẹ nhàng hỏi: "Đạo diễn Thẩm, cô gặp chuyện gì à? Có cần tôi đưa cô về không?"

Phó Thừa Văn cũng rời đi muộn, hành động bảo tài xế dừng xe có lẽ chỉ là tiện đường hỏi một câu quan tâm.

"Không cần đâu, Phó tổng về trước đi." Thẩm Kim Lan lịch sự từ chối.

Nhưng Phó Thừa Văn không bảo tài xế lái xe đi, ánh mắt đầy mê hoặc cứ thế nhìn cô, giọng nói lười biếng mà thản nhiên: "Khách sạn đoàn làm phim của các cô chắc đều ở khu Hằng An nhỉ, tôi tiện đường đưa cô một đoạn cũng không phiền gì, lên xe đi."

Thẩm Kim Lan vốn là người không thích làm phiền người khác.

Trên điện thoại, Tiểu Hà nhắn rằng đã liên lạc được tài xế, nhưng để tới đây thì phải mất ít nhất mười mấy phút.

Tay của Phó Thừa Văn đặt trên cửa sổ xe, kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của Thẩm Kim Lan, ngón tay thon dài khẽ động, tư thế rất ung dung.

Thẩm Kim Lan không do dự quá lâu, cô hơi cúi mắt: "Vậy cảm ơn Phó tổng."

Cửa xe mở ra, Thẩm Kim Lan xách váy lên xe, cô và Phó Thừa Văn cùng ngồi ở hàng ghế sau, đây là lần đầu tiên hai người ở trong một không gian hẹp như vậy.