Chương 22: Phó tổng, vừa rồi thật sự cảm ơn anh rất nhiều

Cô gái bên cạnh nói mình phải đi chào hỏi vài người bạn rồi mau chóng rời đi.

Bên cạnh Thẩm Kim Lan lại có một chàng trai trẻ tiến đến mời rượu, hai người cũng hàn huyên vài câu. Qua cuộc trò chuyện, cô biết được đối phương là con trai của một tổng giám đốc nào đó đang có mặt tại buổi tiệc, cũng là người thừa kế tương lai của một công ty.

Ăn nói khá lịch thiệp, cuối cùng Thẩm Kim Lan nói với anh ta, bộ phim cô đang quay hiện tại vẫn đang tìm nhà tài trợ, nếu anh ta thấy hứng thú, có thể liên hệ với bộ phận phụ trách.

"..."

Thẩm Kim Lan không đứng yên ở một chỗ mãi, giữa chừng cô vào nhà vệ sinh, trong lúc rửa tay thì có một bóng hồng xinh đẹp bước vào, ngẩng đầu nhìn vào gương, một gương mặt tinh xảo hiện rõ trong tầm mắt.

Thời Nguyệt bước vào để dặm lại lớp trang điểm.

“Chào cô Thời, tôi là đạo diễn Thẩm Kim Lan. Không biết tôi có thể xin số điện thoại liên lạc của cô được không?"

Thẩm Kim Lan cũng chẳng phải đạo diễn thuộc hàng có tiếng tăm gì, tại tiệc mừng thọ của thầy mình, cô không có lý do gì để bỏ lỡ những cơ hội thế này.

Trong giới giải trí ngoài tư cách xuất thân, thì nổi tiếng cũng là thứ khiến người ta được nể trọng.

Tất nhiên, quan điểm này có thể áp dụng ở bất cứ ngành nghề nào.

"Chào đạo diễn Thẩm, tôi biết cô, cũng từng đọc qua sách của cô rồi." Thời Nguyệt không từ chối việc trao đổi liên lạc, còn nhoẻn miệng cười với Thẩm Kim Lan: "Hy vọng sau này tôi có cơ hội hợp tác cùng cô."

Thái độ của Thời Nguyệt với Thẩm Kim Lan khá tốt, một phần có lẽ là thật sự ngưỡng mộ, phần khác có thể vì nể mặt vợ chồng Từ Tri Thần và Dương Thi Bội, nhưng dù là vì lý do nào thì cũng đều không phải chuyện xấu.

Thẩm Kim Lan không chỉ xin được phương thức liên lạc của nữ minh tinh đang nổi này, mà còn có luôn cả số của người quản lý cô ta.

Sau khi rời khỏi nhà vệ sinh, cô đi đến một khúc quanh phía trước đại sảnh, thì bất ngờ có một người đàn ông bước nhanh từ phía đối diện, nhìn dáng đi loạng choạng, có vẻ đã uống không ít.

Thấy sắp va vào nhau, Thẩm Kim Lan theo phản xạ lùi lại hai bước, nhưng cô đang đi giày cao gót tám phân, cô loạng choạng một cái, cảm giác như sắp ngã nhào.

Lúc này sau lưng chợt có một l*иg ngực kề sát, hơi thở của ai đó lướt qua vùng da nơi cổ cô, người sau lưng để giữ vững thân thể cô, anh vươn tay đỡ lấy eo cô.

Tất cả diễn ra rất nhanh, rồi cũng kết thúc nhanh chóng.

Người say phía trước vẫn còn chút tỉnh táo, chỉ buột miệng nói một câu "xin lỗi" rồi bỏ đi.

Thẩm Kim Lan quay lại, bắt gặp ánh mắt của người phía sau, cô ngẩn ra sau đó cơ thể như phản xạ lùi một bước, kéo giãn khoảng cách giữa hai người.

"Phó tổng, vừa rồi thật sự cảm ơn anh rất nhiều."

Phó Thừa Văn nhìn người phụ nữ như thể sắp cúi đầu cảm tạ tại chỗ vì được cứu giúp, anh im lặng.