Thỉnh thoảng đoàn phim tan làm khá sớm, Thẩm Kim Lan sẽ ôm kịch bản, ngồi trong khách sạn rà soát lại từng chi tiết của kịch bản.
Những gì sẽ được chiếu trên màn ảnh rộng không giống với chữ viết, ngoài việc phải quay lại câu chuyện một cách trọn vẹn nhất có thể, còn phải xem xét đến tính hợp lý. Dù cho câu chuyện này mang yếu tố hiện thực, Thẩm Kim Lan vẫn phải phân tích lại nhiều lần.
Quả đúng như Tống Tê và mấy người họ lo lắng ban đầu, câu chuyện này luôn dễ khiến cô nhớ đến vài chuyện buồn.
Chỉ là điều hơi nằm ngoài dự liệu là, hai diễn viên chính do chính Thẩm Kim Lan chọn lựa đều biết rõ cô là tác giả gốc, thế nên lúc rảnh rỗi, cửa phòng cô thường xuyên bị gõ vang.
Mỗi khi mở cửa, thỉnh thoảng lại thấy các diễn viên đứng ngoài với thái độ cầu thị, muốn xin chỉ dạy.
Nam chính vẫn coi như biết giữ chừng mực, mỗi lần đến đều kéo theo nữ chính hoặc những nữ diễn viên khác có cảnh diễn đi cùng. Nữ chính thì phải nói thật, cô là kiểu người có tính cách như mặt trời nhỏ, nhưng tài năng diễn xuất lại rất có linh khí. Chỉ cần hô “bắt đầu”, khí chất trên người cô ấy lập tức thay đổi hoàn toàn.
Đây chính là khả năng biến hóa xứng đáng được gọi là diễn viên.
Có lúc Thẩm Kim Lan thấy con mắt mình nhìn người khá tốt, có lúc lại thấy không tốt.
Khi nữ chính càng lúc càng thân thiết với cô, thì cũng đã hoàn toàn không xem mình là người ngoài nữa. Thỉnh thoảng đang trò chuyện về tình tiết hăng say, đối phương thậm chí còn muốn ngủ lại phòng cô.
Trong đoàn phim, không phải chỉ có đồng nghiệp khác giới mới bị đồn đoán có quan hệ tình cảm, giữa người cùng giới cũng có thể bị dính tin đồn.
Đặc biệt là giữa đạo diễn và diễn viên, ranh giới vốn dĩ nên cẩn trọng hơn một chút.
Thẩm Kim Lan cảm thấy có chút phiền não, mấy diễn viên chuyên nghiệp kia đúng là chiếm dụng nghiêm trọng thời gian tan làm của đạo diễn.
Nữ chính nói cô là fan của tiểu thuyết, đồng thời cũng là fan của tài khoản phụ kia của Thẩm Kim Lan.
“...”
Chuyện riêng tư thế nào thì không nói, nhưng khi đến trường quay, Thẩm Kim Lan vẫn công bằng soi từng chi tiết của từng người.
Về phần nữ phụ ba trước đó định thêm đất diễn nhưng thất bại, quan hệ với Thẩm Kim Lan cũng không thể nói là tốt hay xấu. Trong giới giải trí, ai nấy đều hiểu rõ mặt mũi quan trọng đến thế nào.
Thẩm Kim Lan cũng không vì chuyện trước đây đối phương cố tình kéo nhà đầu tư đến gây áp lực mà làm gì trong công việc, bên Dư Tâm Du thì vì thấy cô không nể mặt cả nhà đầu tư, mà lại không thấy hậu quả nghiêm trọng gì, nên bắt đầu nghi ngờ cô có hậu trường khác, do đó cũng không định xé toạc cái lớp hoà khí trên mặt với cô.
Huống hồ cô ta đã vì chuyện đó mà nhận được một vai diễn khác khá tốt.
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.
Lấy hoà làm quý, mới là thượng sách.