Chử Ánh Ngọc chết vào ngày sinh nhật hai mươi tuổi.
Nhìn lại nửa đời trước của nàng, bị ép gả thay muội muội, thân bất do kỷ. Người nàng gả cho tuy là một vị hoàng tử tôn quý, nhưng lại trầm mặc ít lời, lạnh lùng cao ngạo, lại còn có người khác trong lòng. Quan hệ phu thê vô cùng lạnh nhạt, cuối cùng rơi vào kết cục hương tiêu ngọc vẫn.
Khi mở mắt lần nữa, Chử Ánh Ngọc phát hiện mình đã trở lại ba năm trước.
Lúc này nàng vẫn chưa bị ép gả thay. Nhớ lại kiếp trước sau khi xuất giá từng nghe người ta nói nàng không biết xấu hổ cướp hôn sự của muội muội, khiến muội muội và Thất hoàng tử bỏ lỡ nhau, nàng quyết định đời này sẽ không gả thay nữa.
Kết quả trong cung lại ban thánh chỉ tứ hôn, khiến nàng một lần nữa phải gả cho Thất hoàng tử.
Thất hoàng tử Lục Huyền Âm trời sinh mắc chứng nói lắp, mất đi tư cách tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.
Sau khi thê tử tâm tâm niệm niệm trong lòng bị hại chết, Lục Huyền Âm từ đó cảm thấy nhân sinh vô vị, bắt đầu nổi điên, khuấy đảo phong vân, gây sóng gió, ai nấy đều tránh không kịp. Cho đến khi hắn phát hiện mình cũng trọng sinh, trọng sinh về thời điểm thê tử vẫn còn sống khỏe mạnh...
Rất tốt, tiếp tục điên đi!
Có một ngày, Chử Ánh Ngọc vì chuyện “người trong lòng” mà cãi nhau với Thất hoàng tử. Thấy hắn tức đến khó thở, đột nhiên lại nói lắp, nàng không khỏi có vài phần chột dạ, vội vàng sửa miệng.
“Được được được, ta biết rồi, người trong lòng của chàng hóa ra là ta, chàng đừng tức giận nữa mà!”
Nam nhân nhìn nàng chằm chằm đầy sâu kín, một lúc lâu sau mới khẽ hừ một tiếng, kéo nàng vào lòng ôm chặt.
PS: 1. Triều đại hư cấu, loại hoàn toàn hư cấu ấy. 2. Nữ chính trọng sinh ngay từ đầu, nam chính dần dần khôi phục ký ức kiếp trước. 3. Nam chính bị nói lắp, sống chết không chịu mở miệng nên kiếp trước có hiểu lầm, đáng đời thê tử không thích hắn.