[Bảo bảo cá muối mạng cún nghiệp dư x Nam quỷ u ám bệnh kiều không cấm dục] Chúc Chi Ngư bị nam quỷ quấn lấy. Một đêm xuyên qua, nàng trở thành pháo hôi gả thay logout sau hai giây, bị đẩy vào Phong Đ …
[Bảo bảo cá muối mạng cún nghiệp dư x Nam quỷ u ám bệnh kiều không cấm dục]
Chúc Chi Ngư bị nam quỷ quấn lấy.
Một đêm xuyên qua, nàng trở thành pháo hôi gả thay logout sau hai giây, bị đẩy vào Phong Đô khắp nơi đều là ác quỷ để thành thân.
Rơi vào cảnh nguy hiểm, tất cả mọi người đều cho rằng thiếu nữ bao rơm hẳn sẽ chết không thể nghi ngờ.
Ngay cả Chúc Chi Ngư cũng cho là như vậy.
Một bước trước cái chết là một giấc mơ kỳ lạ.
Nam quỷ âm hồn bất tán, ban ngày quấn lấy nàng, ban đêm còn muốn vào trong giấc mơ của nàng.
#Đây tiểu thuyết xuyên sách đàng hoàng sao?#
Thiếu ngủ nghiêm trọng, Chúc Chi Ngư giơ tay tát một cái: “Vì sao cứ quấn lấy ta, chúng ta rất quen sao?”
Vết ngón tay nhuộm đỏ trên làn da tái nhợt của nam quỷ.
Khóe môi Tịch Lâm Uyên lại cong lên vẻ thỏa mãn.
“Thật sự là không nhớ gì hết sao?” Hắn cầm lấy tay của Chúc Chi Ngư, dán lên gò má.
“Thích không, lại lần nữa.”
-
Nội dung cốt truyện: “Không có hào quang của nhân vật chính, các vai phụ không thể có kết cục hoàn mỹ sao?” Thiếu nữ Chúc Chi Ngư xuyên sách mà đến, thoát khỏi trói buộc sinh ra máu thịt với các NPC trong sách, các nhân vật nhỏ cũng có mùa xuân của chính mình.
“Bánh răng vận mệnh, bởi vì nàng mà chuyển động.”
-
[Góc nhìn của Tiểu Ngư]
Chúc Chi Ngư một đêm xuyên qua, trở thành nữ phụ pháo hôi.
Cha mẹ chưởng môn chê nàng như bao rơm làm mất mặt, càng thích nữ chính xinh đẹp khôn khéo hơn; trên dưới tông môn đau lòng cho thiên kim giả, xem sư muội bao rơm là chướng ngại vật.
Sổ mệnh khống chế thế giới trong sách, quyết định sinh tử ly hợp của con người. Không có hào quang nhân vật chính, nàng cũng giống như các diễn viên phụ giãy dụa sinh tồn trong kịch bản, là một “người trong suốt” bất cứ lúc nào cũng có thể bị vận mệnh nghiền chết, có lẽ chỉ cần nam chính nhẹ nhàng nói một câu “Ta muốn tam giới chôn cùng với nàng”.
Thiếu nữ bao rơm không biết pháp thuật, không thể tự vệ bị đẩy vào Phong Đô để thành thân.
Rơi vào hiểm cảnh, tất cả mọi người cho rằng Chúc Chi Ngư hẳn sẽ chết không thể nghi ngờ.
Thế mà...
Đêm đại hôn động phòng, nến đỏ lay động.
Nàng nhìn bóng dáng cao lớn của Quỷ Vương, ôm lấy đuôi rắn khổng lồ: “Ta đến viên phòng!”
Quỷ Vương tàn nhẫn hung ác trong lời đồn có thái độ khác thường.
Cuối cùng cũng đến rồi.
Đã đợi nàng từ rất lâu.
[Nàng cho rằng là lần đầu gặp mặt, thật ra lại là gặp lại sau khi xa cách.]
-
[Góc nhìn của bên nam]
Trước khi đọa quỷ, trên đường chạy trốn Tịch Lâm Uyên từng gặp gỡ một thiếu nữ.
Nàng đến độ dẫn sinh linh đã hy sinh vì sổ mệnh, lại gặp được một gương mặt quen thuộc.
Đối mặt nhưng không quen biết, ánh mắt thiếu niên nhìn về phía nàng lộ ra vẻ xa lạ.
Hắn cố gϊếŧ nàng hết lần này đến lần khác, lại không công mà lui.
Nàng cứu hắn một lần rồi lại một lần, nhưng lại là có tư tâm khác.
Thiếu nữ đối xử với hắn rất tốt, rất tốt.
Chỉ là luôn thích gọi tên người khác khi đối diện với hắn.
Tịch Lâm Uyên giống như một thế thân.
Hắn ghét làm kẻ thay thế cho người khác.
Sau đó...
Cứ xem hắn như là người kia đi, diễn cùng nàng cả đời cũng được.
Hắn có thể sống như một cái bóng của người khác.
Sau đó, thay thế vào đó.
“Nàng đang nghĩ đến ai thông qua khuôn mặt của ta?”