Nhìn theo bóng Dư Hinh khuất sau cổng trường, Diệc Phong thất hồn lạc phách, loạng choạng rời đi.
Lúc này chiếc xe đen ở góc đường mới bắt đầu lăn bánh.
Không khí trên xe lặng ngắt như tờ. Nam thư ký không rõ tình huống vừa rồi là thế nào nhưng vẫn thông minh ngậm chặt miệng không lên tiếng.
“Trần Dật Khiêm.”
Thấy mình bị điểm danh, thư ký Trần giật thót.
Mới sáng sớm mà tim bị đả kích nhiều lần như vậy liệu có ổn không?
“Dư Hinh còn nhỏ, tôi nghĩ cậu biết chuyện gì nên nói chuyện gì không.” Giọng Nghiêm Lâm Uyên nhàn nhạt: “Cân nhắc dùng từ ngữ cho cẩn thận.”
Từ gì? Từ nào? Từ “theo đuổi” trong câu “chắc chắn em được rất nhiều người theo đuổi”? Hay là từ “thích” trong câu “nếu anh trẻ hơn mười tuổi anh nhất định cũng sẽ thích em”?
Boss, anh nuôi cháu thành nghiện rồi sao? Không cho người ta được yêu đương luôn hả?!
Thư ký Trần phun nước đắng một ngàn câu trong bụng nhưng ngoài miệng vẫn mỉm cười nói sẽ rút kinh nghiệm.
Nghiêm Lâm Uyên gập tập tài liệu lại, lạnh nhạt: “Chiều nay đưa thông tin cho tôi.”
Trần Dật Khiêm lập tức bật chế độ công việc, nghiêm túc nhận lệnh: “Rõ, thưa tổng giám đốc.”
Thông tin gì?
Đương nhiên là thông tin về cậu thanh niên đã lôi lôi kéo kéo với tiểu thư Dư Hinh trước cổng trường hôm nay rồi!
…
Lúc Dư Hinh vào lớp, hai mắt cô vẫn còn hồng hồng, nhưng nhìn chung đã không khác gì bình thường.
Đinh Giai Hân vẫy tay: “Sao đi trễ vậy? Mình nghe nói về Maybach cả nửa tiếng trước rồi mới thấy cậu.”
Dư Hinh: … Cậu nắm bắt tin tức nhanh nhỉ? Real-time (thời gian thực) luôn sao?
Dư Hinh mệt mỏi ngồi xuống, cô lôi một cái hộp trong balo ra đưa cho Đinh Giai Hân: “Tặng cậu đấy.”
Đinh Giai Hân nghi hoặc mở ra, là dây chuyền vàng hiệu Awe Inspire với mặt dây Aphrodite và dây đeo theo phong cách layer rất đặc biệt.
Đinh Giai Hân tròn mắt nhìn hộp quà. Là vàng… vàng thật?! Cô ngẩng phắt lên nhìn Dư Hinh.
“A Hinh, cậu… cậu… tặng cái này…” cho mình thật sao?
Cô không biết nhãn hiệu này, nhưng chất liệu và kiểu dáng thế này chắc chắn không thể rẻ được.
Dư Hinh gật đầu. Đó là một món trong 543 món cô đã mua ở trung tâm thương mại. Lúc nhìn thấy nó cô đã nghĩ ngay đến Đinh Giai Hân, mặt dây to, vàng chóe, giá gốc hình như năm sáu triệu gì đó, Đinh Giai Hân nhất định rất thích.
Những món này đều mua bằng tiền của Nghiêm Lâm Uyên, tuy anh ta không để ý nhưng cô cũng không định dùng, toàn bộ đều thanh lý hết, chỉ riêng sợi dây này được giữ lại.
Coi như cô đã trả ơn xong, Dư Hinh mệt mỏi nghĩ.
Đinh Giai Hân vừa mừng vừa sợ đóng hộp quà lại, cẩn thận cất vào balo. Mấy thứ xa xỉ này dù có tiền cô cũng không nỡ mua, vậy mà Dư Hinh nói tặng là tặng…
“Dư Hinh, cám ơn cậu, nhưng sao cậu lại tặng mình…”
Đinh Giai Hân chưa nói hết câu đã thấy bóng Diệp An Huyền đi tới, cô trơ mắt nhìn Diệp An Huyền làm lơ mình, đưa tay nắm cằm Dư Hinh soi tới soi lui.
Lại còn che hờ hai mắt Dư Hinh lại, trầm ngâm nhìn nửa mặt dưới của cô.
“Cậu làm gì vậy.” Dư Hinh gạt tay Diệp An Huyền ra.
“Bingo.” Diệp An Huyền búng tay đánh “tách”: “Biết ngay là cậu mà, bảo bối, ha ha ha ha….”
Dư Hinh: ???
Cậu ta bị gì vậy?
“Ha ha ha, cậu thực sự livestream bán đồ sao? Còn bán mấy món đó nữa? Cười chết tôi rồi!” Diệp An Huyền ôm bụng cười ngặt nghẽo, Đinh Giai Hân vẫn không hiểu ra sao còn Dư Hinh thì mở to mắt.
“Cậu… cậu nói gì vậy…”
“Ngừng, tôi biết là cậu rồi, đừng chối.” Diệp An Huyền cười cười nhìn tầm mắt trong lớp dần tụ tập lại chỗ họ: “Vừa thấy là tôi đã ngờ ngợ, hôm nay nghe giọng thì tôi khẳng định 100%.”
“Sao hả, Nghiêm Lâm Uyên dạy cậu kinh doanh thế hả? Nhập giá store bán giá sale?”
“Lại còn sale kịch sàn! Lỗ nặng!” Một bạn nữ kế bên chen vào.
“Lại còn mua mấy nhãn hiệu rẻ tiền nữa!” Một bạn nữ khác cũng ham vui theo.
Dư Hinh: “…”
“Để coi.” Diệp An Huyền gõ gõ vai Dư Hinh: “Mặc thì mặc len cashmere của Max Mara, mua thì mua hàng chợ.”
Dư Hinh chớp chớp mắt. Hôm nay cô mặc sơ mi trắng với chân váy dài, áo len hồng mặc ngoài ấm áp dễ chịu… Nhìn rất bình thường mà, Max Mara gì chứ?
Diệp An Huyền thả thêm một quả bom: “Cậu lên hot search rồi đấy, biết không?”
Dư Hinh: ?
Cô chỉ bán hàng thôi, có gì để lên hot search? Diệp An Huyền lừa cô đúng không?
Dư Hinh bán tín bán nghi rút điện thoại ra. Trong top 10 tìm kiếm, top ba có vẻ rất kỳ lạ.
#Thiên kim nhà ai?