Hoa Hoa: [Có thể tôi hơi ngu ngốc nhưng mà cho tôi hỏi là, thực sự có ai bán sang tay đồ hiệu còn mới nguyên chưa qua sử dụng giá giảm 80% so với giá store không mọi người?]
Bài đăng chỉ lèo tèo vài lượt thích, mười lượt bình luận.
Lầu 1: [Bạn hiền, không phải có thể mà là bạn ngu ngốc thật đấy. Nhập giá store? Bán giảm 80%? Còn là hàng mới?]
Lầu 2: [Bạn không ngây thơ thì tôi là lừa đảo.] Ngụ ý, tôi không lừa đảo, bạn mới là ngây thơ.
Lầu 3: [Cười chết. Thấy có ai bán thì chạy ngay đi, hàng hiệu không có, hàng giả loại 2 loại 3 chắc chắn có.]
Chủ topic: [Không phải… Thật sự tôi cũng không tin, tôi cũng là người chuộng đồ hiệu lâu năm, nhưng con mắt chuyên duyệt đồ hiệu của tôi hôm nay hình như không được tốt lắm… Cô ấy còn có cả hóa đơn nữa. Tuy hóa đơn cũng có thể làm giả nhưng mà…]
Lầu 6: [Không nói nhiều, đưa link đây.]
Lầu 7: [+1]
Lầu 8: [+1]
Lầu 9: [Mọi người bình tĩnh, có thể là mã độc!!]
Qua hai mươi phút.
Lầu 10 (là lầu 9 vừa nãy): [Mọi người? Đâu rồi? Đi thật rồi sao? Có phải lừa đảo đưa mã độc không?]
Lầu 10 đáng thương không được ai trả lời, vì lầu 6 7 8 đều đã… gia nhập vào đại hội săn sale.
“Ừm, cái này là… túi xách Michael Kors, giá gốc… ừm, đây rồi, 3 triệu.”
Cô gái chỉ thấy nửa mặt dưới nâng túi lên lật qua lật lại trước camera, như sợ không đủ, cô còn soi từng chi tiết vào sát màn hình khiến những con mắt rada đồ hiệu tinh tường nhất cũng phải thừa nhận không soi ra lỗi, là hàng thật 100%.
“Giảm còn 500.” Sau khi cho người xem livestream soi xong, cô đặt túi xuống, báo giá: “Nhưng mà phải thanh toán trước nhé, tôi không nhận ship COD.”
(*COD: Cash on delivery – hình thức trả tiền sau khi nhận hàng.)
[Không cho COD, lỡ như lừa đảo gửi hàng giả thì sao?]
[Đúng vậy, xem thì cho xem hàng thật, ai biết tới lúc gửi có gửi hàng giả không chứ?]
[Khoan đã, mọi người thật sự tin hàng này là thật sao? Michael Kors mới tinh giá gốc 3 triệu giảm còn 500? Lừa đảo cũng chưa dám trắng trợn như vậy!]
Cô gái đọc bình luận xong thì khó xử: “Tôi không lừa đảo, là hàng thật, tôi chỉ đang thanh lý thôi, không COD là để giảm phiền phức.” Cô thở dài: “Ai không tin thì tôi cũng không có cách nào.”
“À, đã có người chuyển khoản rồi. Song Nguyệt? Chốt cho bạn Song Nguyệt nhé, giờ là món tiếp theo.”
[Không phải chứ, thực sự có người mua sao?]
[Ha hả, lùa gà! Chắc chắn là đồng bọn!]
[Bán 2 triệu thì tôi còn tin, thậm chí 1 triệu rưỡi tôi cũng tin. 500? 500 là coi thường IQ của tôi.]
[Hóa đơn đâu? Nói miệng không bằng chứng, đưa hóa đơn ra đây!]
“Tiếp theo là món… đồng hồ Daniel Wellington, giá gốc 5 triệu.” Cô gái xoay hộp đồng hồ về phía camera, là đồng hồ kim dành cho nam, thiết kế dây da lịch lãm, hộp nhựa bọc da, bên trong được lót nhung đen tuyền, đầy đủ thẻ bảo hành và dây đồng hồ dự phòng.
“Hóa đơn?” Cô gái ngẩn ra, ngay khi người xem vui mừng cho rằng cô đang chột dạ thì đột nhiên cô… lôi một xấp hóa đơn vào màn hình. Thật sự là một xấp, dày cỡ một quyển sổ nhỏ.
“Nhiều quá, đợi tôi tìm một chút…” Sau đó cô chăm chú lật tìm từng tờ một, hoàn toàn không để ý khu bình luận đã câm nín.
[Cho hỏi, có lừa đảo nào in hóa đơn thành xấp như vậy không…?]
[Tôi không phải lừa đảo, nhưng tôi khẳng định là không có…]
[Lừa đảo: Tôi không kém chuyên nghiệp như vậy, xin đừng lôi vào, cám ơn. :)]
[Vậy là vì kém chuyên nghiệp cho nên…]
[… Không phải lừa đảo?]
[Ý mọi người là, cô ấy thật sự đã mua giá trên trời rồi bán lại giá dưới địa ngục sao?]
[Hình như, có lẽ, đúng là vậy thật…]
[…]
[Ai gọi cô ấy ngước lên dùm tôi, cám ơn.]
“Đây rồi!” Mặc kệ khu bình luận kêu gào, sau khi kiên nhẫn tìm ra được hóa đơn của đồng hồ, cô gái vui vẻ đưa hóa đơn vào sát camera: “Đây nhé, đúng giá 5 triệu, đồng hồ Daniel Wellington!”
[… Tôi biết rồi, tôi biết cô nói thật rồi, mau báo giá đi, tiền của tôi muốn mọc cánh bay đi lắm rồi!]
[Có ai thấy như tôi không?]
[Thấy.]
[Store Daniel Wellington, ngoài đồng hồ ra còn có…]
[Vòng tay, nhẫn, kính mát,… Tổng số lượng cỡ… 20 cái.]
[Trong lúc mấy người ngồi đó gõ bình luận thì…]
“Giá là… A, đã có người chuyển khoản rồi.” Cô gái ngạc nhiên nhìn điện thoại, ngạc nhiên hơn nữa là có tận ba người chuyển tiền!
“Song Nguyệt, Hoa Hoa, Lotus, đồng hồ chỉ có một cái thôi… Mà tôi chưa báo giá nữa, sao lại chuyển rồi.”
Cô gái trên livestream – cũng chính là Dư Hinh – bối rối nhìn camera không biết làm sao. Cô vốn định báo giá 800 nhưng chưa kịp nói gì ba người họ đã chuyển tiền tới, lại còn lần lượt là 1 triệu, 2 triệu và 2 triệu rưỡi.
“Tôi chỉ định bán 800 thôi.” Dư Hinh khó xử gõ màn hình: “Ba người nhắn lại số tài khoản để tôi trả tiền nhé. Còn đồng hồ này, ừm… bán cho Lotus nhé.”
Lotus chính là người đã chuyển khoản 1 triệu.